CHÀO MỪNG ĐẾN HỌC VIỆN THỢ SĂN BÓNG ĐÊM - Trang 9

Clary không thích ý tưởng đó. Isabelle hoàn toàn không nói gì về vấn

đề này nhưng Simon biết cô cũng không hề thích nó. Jace đã từng tranh
luận rằng anh có hoàn toàn có khả năng để luyện tập cho Simon ở New
York và thậm chí có thể bắt kịp tiến độ luyện tập của Clary. Simon nghĩ
răng cậu đang chạm đến, cậu và Jace phải thân hơn cậu nhớ họ đã từng,
nhưng một sự thật kinh khủng là cậu không muốn ở New York.

Câụ không muốn ở bên cạnh họ. Cậu không nghĩ rằng mình có thể

chịu được vẻ kiên trì trên khuôn mặt họ- hầu hết là của Isablle và Clary-
cùng với sự thất vọng. Mỗi lần nhìn thấy Simon, họ nhận ra cậu và mong
chờ điều gì đó ở cậu. Và mỗi lần như thế cậu đều thấy trống rỗng. Nó như
việc nhìn một người đào nơi mà họ biết rằng họ đã chôn thứ gì quý giá, họ
đào, đào mãi rồi nhận ra rằng nó đã... biến mất. Nhưng họ vẫn cứ tiếp tục
đào bởi việc mất nó thật kinh khủng và bởi vì có lẽ.

Có lẽ.

Cậu chính là kho báu bị mất đó. Cậu là cái có lẽ đó. Và cậu ghét nó.

Đó là bí mật mà cậu cố gắng không cho họ biết, những người mà cậu luôn
sợ mình sẽ phản bội.

Cậu chỉ cần vượt qua lần chào tạm biệt cuối cùng này và rồi cậu có thể

rời xa họ cho đến khi cậu trở nên tốt hơn, cho đến khi cậu giống con người
mà họ muốn thấy hơn. Rồi họ sẽ không còn thất vọng về cậu và cậu cũng
sẽ không còn lạ lẫm với họ nữa. Cậu sẽ thuộc về nơi này.

Simon không muốn nhắc nhở cả nhóm về sự có mặt của mình ngay lập

tức. Thay vào đó cậu lùi về phía Jace.

"Này" cậu nói.

" Ồ" Jace nói một cách bất cần như thể không phải anh đang đợi ở

ngoài đây vì mục đích là tiễn Simon. Anh ta ngước lên, ánh mắt màu vàng
bình thản, rồi nhìn ra chỗ khác. " Cậu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.