CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 143

Nó tháo chiếc cà vạt ra khỏi cổ và lấy ngón tay vuốt vuốt:

"Tôi chưa bao giờ cảm thấy bất kỳ cái gì như thế này. Như thể người

này đang không biết mình là ai nữa."

Rồi trả lại chiếc cà vạt cho Charlie.

Ít nhất thì ba nó đã từng hạnh phúc. Charlie đinh ninh rằng "mất tích" có

nghĩa là "chết". Nó cất chiếc cà vạt vô ngăn kéo. Vẫn chẳng biết được gì
nhiều hơn về ba nó.

Nó định tắt đèn pin đi ngủ, thì một hình hài nhỏ thó hiện ra dưới chân

giường của Gabriel. Mái tóc trắng hiện lờ mờ trong bóng tối.

"Anh có thể nói cho em biết về người này không?" Billy thì thào. Nó đặt

một chiếc khăn quàng xanh da trời dài lên cái mền của Gabriel.

Gabriel thở dài nhưng không phản đối. Nó quàng chiếc khăn vô cổ, và

một lần nữa, nhắm mắt lại.

"Ừm, người này lúc nào cũng hối hả," nó nói. "Ở đây, ở đó, ở khắp nơi.

Ông ấy phải luôn hối hả, không ngừng lại được."

Nó dừng lại.

"Và giờ thì, tôi nghĩ là, ông ấy chết rồi." Nó tháo chiếc khăn ra.

"Không còn gì khác sao?" Billy Raven nài nỉ. "Ông ấy không nói gì hết

sao?"

"Xin lỗi, chuyện đó tôi không làm được," Gabriel nói, vẻ lấy làm đáng

tiếc. "Tôi không nghe được giọng nói. Và khi người ta chết thì những thông
điệp sẽ yếu hơn rất nhiều."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.