CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 159

"Con chắc mà, ba," Manfred nhấn mạnh. "Asa vẫn đang theo dõi. Nó

thấy Charlie ra khỏi nhà mụ Ingledew với một cái bao lớn màu đen. Mụ
không đưa cho nó thì còn đưa ai nữa?"

Giáo sư Bloor ậm ừ rồi thả mình xuống một chiếc ghế trông có vẻ rất

cổ. Bụi bốc lên mịt mù chung quanh khi ông ta ngả người xuống miếng
đệm da rách toạc. "Ta không hiểu tại sao thằng nhóc lại biết chỗ mà đến.
Làm sao nó lại biết cái đó đang ở nhà mụ Ingledew."

"Đó là do mấy con mèo, chắc chắn," Manfred nói. "Ba biết bọn chúng

vẫn làm gì mà - hất đổ đồ trên bàn, đánh lạc hướng người ta. Dĩ nhiên là
nếu thằng nhóc có được tấm hình, thì sau đó thể nào nó cũng mò đến nhà
mụ Ingledew để trả lại. Cho nên con dám cá chắc với ba là một trong mấy
con ôn mèo đó đã lẻn vô tiệm hình Kwik khi người ta đang cho hình vô
bao. Chỉ cần một giây lơ đãng là... úp... lộn hình, lộn phong bì."

"Ta sẽ lột da sống mấy con thú đó nếu tóm được chúng!" Giáo sư Bloor

nói. "Chín trăm năm lén lút và chõ mũi vào công việc của người khác."

"Cả ăn cắp và đốt nhà," Manfred tiếp lời.

Trong bóng tối rùng rợn của tủ tường, ba đứa trẻ há hốc miệng thở, nhìn

nhau. "Chín trăm năm," Olivia mấp máy.

Billy lắc đầu không tin. Charlie nhíu mày và nhún vai. Tại sao không?

Nó nghĩ. Có nhiều chuyện còn kỳ lạ hơn thế đang diễn ra hằng ngày, ở đây.

"Lại nói đến vụ hoả hoạn," giáo sư Bloor lẩm bẩm. "Liệu có chắc là do

bọn mèo đó hay không?"

"Con đã nói với ba rồi, con thấy tụi nó dưới cửa sổ phòng con lúc con

đang cố dập lửa."

"Và con nghĩ là đứa con gái cũng có liên quan đến việc này à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.