CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 257

"Chắc chắn là anh giúp được mà." Charlie nói, " Kiểu gì em cũng phải

vô được khu bỏ hoang. Phải là thứ Bảy khi em không bị theo dõi."

"Vậy tức là em sẽ phải đi vô từ phía bên kia." Lysander lộ vẻ nghi ngờ.

"Đường đó rất nguy hiểm, Charlie. Có một thung lũng dốc hẹp, sâu hút,
dưới lòng có một con sông. Em sẽ phải leo lên mấy vách đá gần như dựng
đứng."

Charlie không thích cái viễn cảnh như thế.

"Có thể em sẽ lẻn vô qua một cửa sổ ở một trong hai tòa tháp, nếu có ai

đánh lạc hướng giùm." Nó nhìn Tancred.

"Một cơn bão hả?" Tancred hỏi.

"Được thế thì tuyệt."

"Em có muốn anh giữ cây gậy phép không, Charlie?" Lysander khoát

tay một vòng vộng lên không.

"Em nghĩ anh giữ thì an toàn hơn." Charlie bảo.

"Ba đứa kia đang làm gì đấy." Giáo sư Bloor hùng hổ bước lại gần

chúng. "Tụi bay không được lảng vảng ở đây. Đi ngay, mau."

"Vâng, thưa ngài." Cả ba líu ríu đáp.

Chúng không dám nói thêm một lời nào với nhau nữa. Nhe răng cười

một cái thiệt lẹ, Charlie tách khỏi hai thằng anh lớn và bước về phòng ngủ
chung của mình.

Đêm đó Charlie thấy khó mà ngủ được. Nó bị ám ảnh bởi ý nghĩ bị tuột

khỏi những vách đá dốc rồi chết đuối giữa dòng sông chảy xiết. Sáng hôm
sau, nó ngơ ngẩn đến nỗi suýt nữa thì để nguyên đồ ngủ xuống ăn sáng.
May thay, Fidelio đang chờ nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.