CHARLOTTE VÀ WILBUR - Trang 83

vẻ ghê tởm. “Chắc tôi phải mắc chứng múa giật thì mới đi giăng mấy cái
chữ như thế lên mạng của tôi.”

“Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi,” ngỗng đực nói.

Thế rồi con cừu già nhất lên tiếng. “Tôi đồng ý là phải có cái gì đó mới để
viết trên mạng nhện để có thể cứu sống Wilbur. Và nếu Charlotte cần sự trợ
giúp để tìm chữ nghĩa, tôi nghĩ chị ấy có thể nhận được từ anh bạn
Templeton của chúng ta. Anh chuột vẫn đến chỗ đổ rác thường xuyên và
vào xem được cả tạp chí cũ. Anh ta có thể xé ra một tí trang quảng cáo và
mang về nhà kho khu chuồng đây, để Charlotte có cái mà sao chép.”

“Ý hay,” Charlotte nói. “Nhưng tôi không chắc Templeton có muốn giúp
hay không. Các vị biết anh ta rồi đấy - lúc nào cũng chỉ kiếm chác cho
mình, không bao giờ nghĩ đến người khác.”

“Tôi cược là tôi sẽ làm anh ta phải giúp,” cừu già nói. “Tôi sẽ đánh vào các
bản năng hạ đẳng của anh ta, mà anh ta thì có đầy. Anh ta đến rồi kia. Tất cả
hãy yên lặng trong khi tôi đặt vấn đề với anh ta!”

Gã chuột bước vào nhà kho theo cách mà gã luôn làm - rón rén bò vào sát
chân tường.

“Có chuyện gì vậy?” gã hỏi khi thấy các con vật tập trung lại.

“Chúng tôi đang có một cuộc họp lãnh đạo,” cừu già đáp.

“À, vậy thì giải tán đi!” Templeton nói. “Họp hành làm tôi chán ngấy.” Và
con chuột bắt đầu leo lên sợi dây thừng buộc sát vào bức tường.

“Nghe này Templeton,” cừu già nói, “lần sau khi anh đến chỗ đổ rác thì hãy
mang về một miếng tạp chí cũ. Charlotte cần những ý tưởng mới để chị ấy
có thể viết trên mạng của chị ấy để cứu sống Wilbur.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.