CHÂU Á THẦN KỲ - THIÊN SỬ THI VỀ HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM SỰ THỊNH VƯỢNG CỦA CHÂU Á - Trang 190

THI CHấN VINH sống qua suốt thời kỳ hình thành sôi động của Đài Loan

trong bối cảnh hòa bình tương đối. Ông sinh ngày 18/12/1944 tại Lukang, một
trong những thị trấn phồn thịnh nhất và lâu đời nhất của Đài Loan thuộc trung
tâm duyên hải phía tây hòn đảo. Giống như Hàn Quốc, hòn đảo Đài Loan thời
đó vẫn còn là một thuộc địa của Nhật. (Người Nhật đã trao trả lại hòn đảo cho
người Trung Quốc sau khi quân đội Nhật Bản bị bại trận trong Chiến tranh Thế
giới thứ II). Cha của Thi Chấn Vinh là một người làm nhang được nể trọng.
Năm 1947, ông lăn ra ốm vì một trận sốt cao tái phát và chết vào đầu năm sau.
Thi Chấn Vinh lúc đó mới chỉ được 3 tuổi. Theo một câu chuyện kể lại, khi
người cha đang nằm trong tình trạng sốt cao nửa mê nửa tỉnh, ông đã hỏi mẹ của
Thi Chấn Vinh, người có cái tên thường gọi là A Tú (tức Thi Trần Tú Liên), về
những hi vọng của bà đối với cậu con trai. Rồi ông nói với vợ: “Tôi muốn nó trở
thành một doanh nhân, một doanh nhân lớn, nổi tiếng khắp từ nam chí bắc, khắp
cả Đài Loan!”

[41]

A Tú phải tự mình bươn chải nuôi con. Bà mở một cửa hàng nhỏ bán đủ các

loại mặt hàng, từ văn phòng phẩm, vé số, hạt dưa cho đến cả trứng vịt. Dù họ
không giàu có (Thi Chấn Vinh nhớ lại rằng mình hầu như chưa bao giờ được đi
giày) nhưng bà A Tú luôn đảm bảo chắc chắn con trai của mình có tiền tiêu vặt
nhỉnh hơn một chút so với những đứa trẻ khác ở Lukang. Trong khi ở hầu hết
các gia đình, bất kỳ một khoản thu nhập nào cũng phải chia năm xẻ bảy cho rất
nhiều đứa con thì Thi Chấn Vinh cho biết ông “được hưởng 100% miếng bánh
nhỏ bé”.

Ông học hỏi những bài học kinh doanh sơ đẳng từ người mẹ. Nhiều người

buôn bán khác thời đó thường cân gian bán lận nhưng A Tú luôn chắc chắn đối
xử ngay thẳng, thật thà với khách hàng của mình. Thi Chấn Vinh thuyết giáo:
“Khi anh làm ăn kinh doanh, dù anh biết nhiều hơn khách hàng của mình nhưng
anh vẫn nên thật thà.”

[42]

Thi Chấn Vinh cũng nhặt được một vài mẹo kinh

doanh mà sau này ông đã áp dụng vào doanh nghiệp sản xuất PC của mình. Cậu
bé Thi Chấn Vinh chú ý thấy trứng vịt là thứ đem lại lợi nhuận nhiều nhất dù lãi
trên mỗi đơn vị ít hơn so với mặt hàng chủ chốt khác của mẹ mình là văn phòng
phẩm. Những quả trứng vịt dễ hư hỏng được bán nhiều hơn và nhanh hơn văn
phòng phẩm.

[43]

Thi Chấn Vinh sau này cũng nhận ra bản chất “dễ hỏng” của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.