CHÂU PHI NGHÌN TRÙNG - Trang 142

1

Những vũ hội lớn

Đồn điền chúng tôi đón nhiều khách ghé thăm. Tại các xứ thuộc địa mới
khai phá, lòng hiếu khách là điều cần thiết cho cuộc sống của không chỉ du
khách mà cả của người định cư tại đây. Mỗi vị khách là một người bạn,
đem đến tin tức, tốt hoặc xấu, thứ bánh mì cho những tâm trí đói khát sống
nơi cô quạnh. Một người bạn chân chính ghé chơi chính là một thiên sứ,
mang theo bánh Thánh

*

.

Mỗi bận trở về sau một chuyến đi dài ngày, Denys Finch-Hatton thèm được
nói, lại gặp tôi lủi thủi nơi đồn điền và đang khao khát trò chuyện, nên cả
hai ngồi đến rạng sáng, bên chiếc bàn ăn, bàn tán tương đắc, mổ xẻ ngọn
ngành và cười đùa về đủ thứ chuyện nảy ra trong đầu. Phàm người da trắng
nào có thời gian dài một mình sống giữa dân bản xứ sẽ quen nói thẳng ruột
ngựa, bởi họ không có lí do hay cơ hội vòng vo, và khi gặp nhau câu
chuyện giữa họ cũng mang phong cách thẳng tuột của người bản xứ. Dạo
ấy chúng tôi đinh ninh tin bộ tộc Masai hoang dã, trong manyatta của họ
dưới chân núi Ngong, sẽ nhìn thấy cả ngôi nhà sáng bừng ánh lửa, tựa một
vì sao giữa đêm, giống các nông dân vùng Umbria

*

từng ngước trông lên

căn nhà có thánh Francis và thánh nữ Clare

*

đang khoản đãi nhau bằng

những luận bàn thần học.

Sự kiện cộng đồng linh đình nhất tại đồn điền là các Ngoma - đại vũ hội
của dân bản xứ. Vào những dịp ấy chúng tôi tiếp đón cả ngàn rưởi hay hai
ngàn khách. Tuy nhiên lối thết đãi lại cực kì đơn sơ. Chúng tôi sẽ phục vụ
các mẹ già đầu trọc của những Morani và Ndito - thiếu nữ, vũ công bằng
bột thuốc lá, còn cho trẻ em - cùng đến - là đường mà Kamante dùng thìa
gỗ phân phát, ngoài ra đôi phen tôi còn xin ngài Hạt Trưởng cho phép lưu
dân nấu tembu, một thứ đồ uống chí mạng làm từ cây mía đường. Song

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.