CHÂU PHI NGHÌN TRÙNG - Trang 184

6

Những dịp bạn bè ghé chơi

Những dịp có bạn tới chơi là sự kiện hạnh phúc trong đời sống tôi, và đồn
điền biết điều ấy.

Khi một chuyến săn bắn dài ngày của Denys Finch-Hatton tiến tới hồi kết,
tôi sẽ bắt gặp bên ngoài nhà mình, vào sáng sớm, một chàng trai Masai
đứng bằng một chân, vừa dài vừa khẳng khiu. “Bedar

*

đang trên đường trở

về,” cậu thông báo. “Ông sẽ có mặt ở đây sau hai hoặc ba ngày nữa.”

Tới buổi chiều, một chú Toto nhà lưu dân sống ở vùng ngoại vi đồn điền sẽ
ngồi chờ trên trảng cỏ trước nhà, cất lời khi tôi bước ra ngoài: “Vừa có một
đàn gà sao đáp xuống khúc lượn của dòng sông. Nếu bà muốn bắn cho
Bedar khi ông ấy tới thì lúc mặt trời lặn cháu sẽ cùng bà ra đó để chỉ chỗ.”

Tôi tin đồn điền có được vẻ quyến rũ trong mắt các lữ khách vĩ đại bạn tôi
bởi nó luôn đứng một chỗ và vẫn y nguyên bất cứ khi nào họ tìm về.
Những con người đã phiêu du khắp mọi miền đất rộng lớn, từng hạ và dỡ
lều trại tại vô số địa phương, giờ lượn xe vào con đường dẫn đến nhà tôi
với tâm trạng hạnh phúc vì nó trước sau chẳng đổi dời, hệt như quỹ đạo
một vì sao. Họ thích tái ngộ những gương mặt thân quen, trong khi suốt
thời gian ở châu Phi đội ngũ người phục vụ của tôi chẳng hề thay đổi. Chết
gí nơi thôn ổ, tôi khao khát được biết đó biết đây, còn họ lại về đây cùng
nỗi khao khát những cuốn sách, ga trải giường hay không khí mát rượi của
gian phòng lớn có cửa chớp khép chặt; bên đống lửa trại họ đã mơ tưởng
tới các thú vui của cuộc sống đồn điền, và chừng nào đến là họ liền sùng
sục hỏi thăm: “Bạn có dạy đầu bếp nhà làm món Trứng tráng thợ săn

*

không đấy?” Hay như: “Mấy đĩa nhạc vở ba lê Pétrouchka

*

có đến trong

chuyến thư trước chưa?” Vắng mặt tôi họ cũng tới, hay trong giai đoạn tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.