CHÂU PHI NGHÌN TRÙNG - Trang 268

Pania ra dấu như nói rằng: “Tôi biết. Tôi biết thừa chứ bá. Đó là mèo nhà.
Từ đầu tôi đã biết thế. Nhưng giá như bà được thấy bộ dạng hộc tốc chạy
tới chỗ một con mèo, súng ống lăm lăm của mình nhỉ!”

Suốt hôm ấy, chốc chốc Pania lại trở nên khoái chí, rồi cũng dùng cung
cách tương tự bày tỏ thái độ chí thiết tột bậc dành cho tôi. và lùi ra sau một
quãng để cười thỏa thích.

Ẩn trong vẻ thân tình của nó là một mánh khóe lấy lòng. “Bà hẳn cũng
biết,” nó nói, “trong nhà này trước giờ tôi chỉ cười với bà và Farah thôi
đấy.”

Thậm chí đêm ấy, khi Pania nằm trước lò sưởi, tôi cũng nghe nó híc híc
cười khẽ trong giấc ngủ vùi. Tôi tin chắc một thời gian dài sau đó nó vẫn
nhớ câu chuyện xảy ra, lúc chúng tôi đi ngang qua bờ ao và hàng cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.