Đối phương lễ phép cười cười với cô, sau đó xoay người rời đi.
Kết quả đi không quá hai bước, người phục vụ chính diện đụng phải
đồng nghiệp, trực tiếp mở miệng nói: "Ôi trời, tôi vừa mới thấy được một
cặp tình nhân rất xứng đôi, tôi xong rồi, chua chết mất, muốn biến thành
chanh tinh."
Hứa Nùng: "..."
Lời của người phục vụ hiển nhiên Chu Khởi cũng nghe được, đáy mắt
hắn lúc này đều đựng đầy ý cười, "Nghe thấy không? Người ta nói chúng ta
xứng đôi đó."
"Anh ngậm miệng."
Hứa Nùng cảm thấy mặt mình cực kỳ nóng, vốn dĩ không mang hắn
đến nhà ăn, chính là vì tránh cho tình cờ gặp mặt bạn học nhiều chuyện.
Nhưng ai nghĩ, mang theo người này đến chỗ nào, đều sẽ thành tiêu điểm
chú ý của người khác.
Đang miên man suy nghĩ, đột nhiên có hai cô gái đi về hướng bọn họ.
"Cái đó, thật ngại quá, có thể ghép một bàn không?"
Hứa Nùng theo bản năng ngẩng đầu nhìn qua, kết quả ánh mắt nhìn
thấy người đối diện, hai bên đều ngẩn người.
"Hứa Nùng?!"
Nói chuyện chính là bạn học cùng lớp với Hứa Nùng, cũng là sinh
viên học biểu diễn, lúc trước ở trên lớp, các cô cũng nhìn chằm chằm vào
sự thay đổi của Hứa Nùng hồi lâu, cho nên lúc này cô vừa ngẩng mặt, họ
liền nhận ra cô.