CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 427

Quả nhiên!

Cỗ chán ghét mơ hồ kia lại xẹt qua trong lòng Hứa Nùng, cô chỉ biết

Bùi Ngọc lần đó ở quán bar bắt gặp Chu Khởi, không có khả năng dễ dàng
bị đánh lừa.

Hắn tự mình lười ra tay, cho nên liền mượn tay bà Tạ đến xử lý mình?

Hứa Nùng càng nghĩ càng cảm thấy buồn bực, khó chịu, thậm chí có

chút không nhịn nổi nữa, bật thốt lên đáp lại: "Có người thích thì thế nào,
không người thích lại như thế nào? Mẹ, con là người trưởng thành rồi, cho
dù hiện tại hay là tương lai, con lựa chọn thế nào cũng là chuyện của bản
thân con đi? Mẹ là mẹ của con, mẹ quản con cũng là bình thường. Nhưng
Bùi Ngọc là gì của con? Hắn quản chuyện này làm gì chứ?"

Bà Tạ đã lâu không bị Hứa Nùng cãi lại như vậy, tâm trạng cũng

không bình tĩnh được, sự tức giận càng là soàn soạt bùng lên.

"Hứa Nùng! Con có biết con đang nói cái gì không?! Bùi Ngọc thì làm

sao? Người ta quan tâm con còn quan tâm sai sao? Con đây là cái thái độ gì
hả!"

"Có phải mẹ mặc kệ con ở bên ngoài vài năm, để cho con dưỡng ra cái

tính tình này phải không? Mấy năm này chú Bùi con cùng Bùi Ngọc đối
với con không tốt sao? Bộ dạng của con như vậy quả thực là không có
lương tâm mà!"

Trong lòng Hứa Nùng cũng nghẹn một hơi, nhưng cô biết, bản thân lại

tiếp tục phản bác, chỉ khiến cho cơn giận của bà Tạ càng tăng.

Cho nên cô đem lời oán giận vốn dĩ nhịn không được muốn đáp trả

đều nuốt xuống, cúi đầu cũng không nhìn bà Tạ nữa, nhịn xuống không
kiên nhẫn cùng tức giận, trầm mặc ngồi ở bên kia. Bà Tạ thấy dáng vẻ này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.