Ông đối với đứa cháu trai này vừa yêu vừa hận, đương nhiên, khẳng
định tỉ lệ yêu là lớn nhất, nếu không cũng sẽ không nhiều năm như vậy vẫn
luôn thuận theo tính tình càn quấy của hắn.
Nhưng chuyện trước kia cũng liền thôi đi, lần này liên quan đến vấn
đề đầu tư của công ty, ông ta làm sao có thể lại mặc kệ Chu Khởi không
quản.
Ông cụ Chu tìm một chỗ, ngồi xuống trên sô pha.
Sau đó hít sâu vào một hơi, một bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành
thép nhìn Chu Khởi, "Nói một chút đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
"Cái gì xảy ra chuyện gì?" Chu Khởi ngồi xuống đối diện ông cụ Chu,
giọng điệu cũng là bộ dạng không quá để ý, "Cháu phát hiện mấy cái dự án
đầu tư rất có triển vọng phát triển, muốn đầu tư. Đây không phải là suốt
đêm gọi người của chúng ta kiểm tra sao? Chỉ sợ ông nói cháu liều lĩnh.
Cháu vừa mới xem kết quả đánh giá, đều rất tốt, lát nữa kêu người đem tư
liệu đưa cho ông xem."
"Việc này ông đã từ trong miệng người khác nghe nói qua một lần,
không cần cháu lại lặp lại."
Ông cụ Chu lời này vừa mới dứt, cửa phòng làm việc bỗng nhiên bị
người gõ vang.
Là thư ký đưa trà qua đây, ông cụ Chu tiếp lấy, tùy tiện nhấp hai
ngụm, sau đó nhìn thư ký lại rời đi rồi, mới lần nữa mở miệng.
"Ông thế nào lại nghe nói, mấy dự án đó vốn dĩ đều là Bùi gia coi
trọng? Có hai cái bọn họ đã định ý đồ hợp tác rồi, chỉ thiếu chút là ký hợp
đồng thôi?"