CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 669

Hứa Nùng không biết làm sao, loại nickname này nếu như bị người ta

nhìn thấy, chẳng phải là muốn thẹn chết sao.

Dường như nhìn thấu ý tứ của cô, Chu Khởi một tay lấy người đè ở

dưới người, mổ một cái lên đôi môi cô, nói: "Không cho sửa, nghe thấy
không? Nếu bị anh phát hiện em sửa lại, anh nhìn thấy một lần phạt em một
lần."

Chu Khởi ý vị nhìn Hứa Nùng, trước là đôi môi bị hôn đến sưng đỏ,

sau đó lười biếng nhếch nhếch khóe miệng, "Nếu là tích đủ mười lần, đến
lúc đó phương thức trừng phạt có lẽ không dễ dàng như vậy nữa.„

Hứa Nùng nghe ra ý tứ khác trong lời của Chu Khởi, đỏ mặt đẩy hắn

ra, "Anh đừng náo loạn."

Hắn cười, không lại trêu chọc cô, ngược lại lại chỉ chỉ hai món đồ

khác, "Những cái kia lại là cái gì?"

Hứa Nùng có chút do dự, không biết có nên lấy ra cho hắn nhìn hay

không.

Chu Khởi nhưng là không khách khí, thấy cô không cử động, cúi

người tự mình kéo qua.

"Bùa Bình An? „

Hắn mở một cái túi giấy trong đó ra, sau khi nhìn thấy đồ vật bên

trong liền lấy ra hỏi.

Bùa Bình An là một hình tam giác được gấp lại từ mảnh giấy mỏng

màu vàng, ở giữa tầng giấy nửa trong suốt có hoa văn được vẽ ra bằng chu
sa màu đỏ, một cái nho nhỏ, nhưng là lại xếp vào một cái túi tơ tằm màu
đỏ, có thể nhìn ra người chuẩn bị có bao nhiêu để tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.