CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 670

Chu Khởi nhớ lại chuyện cô lúc trước đi chùa nói chuyện cùng tiểu sa

di, không nhịn được lại hỏi: "Là cầu khi đi chùa lúc trước sao?"

Hứa Nùng gật đầu, "Chỉ là cái vật nhỏ, mưa cầu an lòng. Anh nếu

không tin tưởng, có thể không cần."

Nói đến đây, giống như thật sự sợ Chu Khởi ghét bỏ, đưa tay liền

muốn lấy lại bùa Bình An trong tay hắn.

Chu Khởi làm sao chịu cho, một tay bắt lấy hai cổ tay của cô, "Em chỉ

đưa anh tờ giấy vụn, anh cũng có thể coi như bảo bối mà nâng niu, càng
không cần phải nói là đồ vật mà em dụng tâm cầu được."

Nói rồi, tươi cười sáp lại gần cô, "Lúc trước khi quỳ gối ở chùa, trong

lòng có phải cũng thay anh cầu nguyện cái gì hay không?"

"Ừ... Hy vọng thần linh có thể phù hộ anh khỏe mạnh bình an." Nói

xong điều này, Hứa Nùng bỗng nhiên lại có chút ngại ngùng, vội vàng bổ
sung, "Cũng không chỉ là anh nha, em cũng cầu nguyện và xin bùa cho
cha."

Chu Khởi tuy rằng không đến mức ghen với cha vợ, nhưng lúc này

cũng chỉ nhặt lấy từ mà bản thân muốn nghe.

"Được, anh nhất định cố gắng khỏe mạnh bình an, sau đó sẽ luôn bảo

vệ cô gái nhà chúng ta."

Hắn nói xong những điều này, lại nghiêng người sáp lại gần hai má

Hứa Nùng.

Chu Khởi hôm nay rất vui vẻ, thật sự vô cùng vui vẻ, hắn rất lâu rồi

không cảm nhận được loại cảm giác lâng lâng cả trái tim đều tràn đầy ham
muốn kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.