CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 860

Sau khi lên xe, mẹ Chu chủ động kéo tay của Hứa Nùng lại, nói đông

nói tây tán dóc nửa ngày với cô, chốc lát nói chuyện buổi biểu diễn hôm
nay, chốc lát hỏi cô chuyện chuyển khoa. Tán dương qua lại hơn nửa ngày,
ngược lại là làm cho cảm giác xấu hổ của Hứa Nùng giảm đi không ít.

Cảm thấy thời gian cũng không sai biệt lắm, nét mặt của mẹ Chu trở

nên nghiêm túc.

"Nùng Nùng nha, mẹ xin lỗi con, lúc trước phối hợp với thằng chó con

kia giấu diếm con, xin lỗi."

Hứa Nùng giật nảy mình, một là bởi vì xưng hô của mẹ Chu với cô khi

nói chuyện, hai là câu xin lỗi này của mẹ Chu.

Khi còn bé lúc cha cô vẫn còn ở bên cạnh, sẽ cho cô sự tôn trọng lớn

nhất, nhưng ông đã nhiều năm không còn ở bên cạnh nữa, loại cảm giác
được người lớn đối xử nghiêm túc kia Hứa Nùng cũng đã lâu rồi không
nhận được.

Lúc này, mẹ Chu đột nhiên trịnh trọng như vậy nhận lỗi với cô, ngược

lại thật sự khiến cô có chút không biết làm thế nào.

Mẹ Chu dường như cũng không muốn cô trực tiếp mở miệng nói tha

thứ linh tinh gì đó, sau khi nói xong câu nói kia, vỗ bàn tay nhỏ bé của Hứa
Nùng mà bà vẫn nắm trong tay hai cái.

"Lừa người chính là không đúng, cho dù là lý do gì. Cho nên trong

chuyện này, ngoài Chu Khởi phải nhận lỗi với con, mẹ cũng phải vậy.

Nhưng mà Nùng Nùng à, con tức giận thì tức giận, nhưng dù sao cũng

không được kích động ly hôn. Thằng chó con kia của mẹ đã lớn như vậy
rồi, trước giờ còn cho từng thấy nó để ý cô gái nào như vậy đâu, nó yêu
con, rất yêu con, cái này mẹ là người ngoài cuộc cũng nhìn ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.