Mất mặt quá!
Quay lại cái hôm đám cưới, trước khi về lão với em đi công viên chơi
đến nửa đêm, em bị muỗi xơi cho tím tái. Hôm sau hai đứa đèo nhau trên
con Nouvo một mắt huyền thoại từ Hà Nội về Thanh Thủy. Về đến nơi trời
cũng đã nhá nhem tối, họ hàng đang ăn uống linh đình. Chồng em dắt con
mắm từ từ bước vào. Báo trước rồi nên đã có một mâm đợi sẵn hai đứa. Em
rửa tay chân mặt mũi xong, theo lão rón rén ngồi vào mâm.
Như thói quen, lão giới thiệu với cả mâm toàn các "đại ka" nhà các
bác bá bên họ hàng. Mọi người nhìn em cười thân thiện nhưng em biết thừa
sau ấy sẽ nói gì.
Em ngồi cặm cụi ăn, phần vì đói, phần vì chả biết nói gì. Ngồi nhìn
không thì cũng ngại.
Ăn xong ra bàn uống nước, chồng em chỉ cho em các thím, cô, chú,
vân vân và vân vân, xong lúc sau mới được gặp hai nhân vật chính là hai
"đại ka" song thân của lão.
"Đại ka" bố vẻ mặt uy nghiêm, đầu hói quá nửa. Trông là em đã run
rồi. "Đại ka" chỉ đáp lại lời chào của em thôi xong rồi hổng quan tâm. Kiểu
như quen rồi. Đây có phải lần đầu thằng quý tử mang bạn gái về nhà đâu.
Hic!
"Đại ka" mẹ nhìn đỡ run run hơn vì trông hiền lành và dễ gần lắm. Em
biết vì sao lão đẹp trai nhưng lại lùn tịt rồi, vì lão giống y chang "đại ka"
mẹ.
"Đại ka" cười với em rồi nói:
- Mệt không cháu, chơi chút đi rồi lát qua nhà thím ngủ với bá. Bên
này bọn nó chơi cả đêm không có chỗ ngủ.