CHỈ CÓ THỂ LÀ ANH - Trang 178

Có thể cô sẽ chẳng cần phải cởi hết quần áo ra.

“Mình có thể mặc cái Áo lót Không tưởng và tắt điện đi,” cô nói với

hình ảnh phản chiếu trong gương rồi lục tung ngăn đựng đồ lót. Cô tìm thấy
cái Áo lót Không tưởng ren đỏ ở đáy tủ, cô đã không thể trả lại cái áo vì
Fred đã tha nó qua lối thoát hiểm. “Đây rồi,” cô bảo cậu chàng Fred đã theo
cô vào trong phòng ngủ. “Lần này tao thực sự sẽ mặc thứ này.” Cô mặc cả
bộ vào, bộ đồ lót được cắt đủ cao để ít ra cũng che đậy được vòng bụng
không còn bằng phẳng, nheo mắt nhìn mình trong gương. Vòng một của cô
chưa bao giờ cao được thế này. Chẳng có vòng một của ai cao được như
thế. Áo lót Không tưởng nâng đỡ rất nhiều, đến nỗi có thể nhấc được cả
Fred lên khỏi mặt đất. Chà, thế là tốt. Và cái thứ màu đỏ này sẽ đánh lừa
được thị giác. Nhờ vào nó, cô có thể xoay xở tốt.

Cô đi vào phòng khách và lôi cái áo choàng đi mưa ra khỏi tủ áo.

“Mày ở lại đây,” cô bảo Fred trong lúc mặc áo vào. Thế rồi cô hít vào thật
sâu, kéo tấm liếp mở cửa sổ và rồi trèo xuống theo lối thoát hiểm.

Cửa sổ nhà Alex đang mở. Cô trèo qua đó vào phòng khách tối om

của anh, để rồi khựng lại khi nghe thấy tiếng người nói chuyện trong gian
bếp sáng choang.

Ôi, tuyệt làm sao. Anh có bạn hẹn, thế mà cô lại vừa trèo qua cửa sổ

nhà anh trong bộ đồ lót. Cô quay lại, định thoát ra theo lối cửa sổ và hất đổ
chiếc đèn đặt trên sàn. Quỷ tha ma bắt. Cô túm lấy cái đèn, đặt nó ngay
ngắn lại rồi quay người định bỏ đi, nhưng Alex đã đứng đó, trên ngưỡng
cửa sáng trưng trong chiếc áo phông và cái quần soóc con vịt, trông đáng
thèm muốn hơn bất kỳ người đàn ông nào cô từng thấy trong đời.

“Chào?” Anh lên tiếng và bật đèn trong phòng khách lên, rồi chớp

mắt lia lịa khi thấy cô.

Nina giật lùi về phía cửa sổ. “Tôi chỉ đang rời khỏi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.