CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 60

nửa cười nửa như không: “Anh, không phải anh đã nhắm cô giáo Đỗ rồi
đấy chứ?”

Người đàn ông vẫn nhìn phía trước, ánh mắt điềm tĩnh, vẻ mặt lạnh

lùng không thay đổi.

“Nếu không, sao lần nào tới cũng đều dán mắt nhìn người ta không

chớp như thế”. Trác Thanh Y thấy anh không đáp lời, bèn bồi thêm, “Cô
giáo Đỗ trong trường được rất nhiều người yêu mến, học sinh cực kỳ quý
cô ấy, còn các thầy giáo theo đuổi thì nhiều không kể xiết”.

“Thế thì làm sao?”, một giọng nam trầm cất lên, vẻ ngạo mạn không

quan tâm, “các thầy giáo trong trường em, làm gì có ai có điều kiện hơn
anh?”

“Anh!”, Thanh Y khẽ kêu lên, “Anh thích chị ta thật sao? Bị trúng

tiếng sét ái tình à? Không phải chứ, chị ta cũng đâu có gì nổi bật, chỉ được
cái cao thôi, nhưng mà lại gầy tong teo, trước sau như một…”

Cô còn chưa nói hết câu, đầu đã bị cốc ột cái.

“Trác Thanh Y, anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, đừng có ăn nói hồ

đồ như thế!”

“Em đâu có?”, Trác Thanh Y tủi thân mếu máo, nhăn nhó khổ sở: “Thì

chị ta làm gì có ngực đâu, bọn em sau lưng toàn gọi chị ta là “Thái Bình
công chúa” mà”.

Đối phương quay qua, ánh mắt cố ý lướt qua vòng một đầy đặn của

cô, gật đầu: “Ừ cũng phải, ngực to óc bằng hạt nho, câu này chắc để chỉ
những người như em phải không?”

“Trác Thanh Liên!”. nộ khí của đại tiểu thư đã lên tới đỉnh điểm, “Anh

đừng có mà quá đáng, sự nhẫn nại của bổn cô nương đây cũng có giới hạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.