CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 68

CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH

Tâm Văn

www.dtv-ebook.com

Chương 10

Tôi xứng đôi với anh

Cuộc sống hàng ngày của Triều Nhan đều rất có nề nếp, sáng 7 giờ 40

tỉnh dậy, mất ba mươi phút vệ sinh cá nhân, trang điểm kỹ càng, đúng 8 giờ
30 ra khỏi nhà, chờ chuyến xe buýt 8 giờ 40, 9 giờ 30 có mặt ở đài truyền
hình.

Chen chúc trên xe buýt đối với cô rõ ràng là một cực hình. Trên xe

những người là người như nêm cối, cô mặt mày nhăn nhó, cố không để
người khác xô vào mình.

Một Triều Nhan dung mạo và khí chất nhường này, phương tiện giao

thông công cộng căn bản không phù hợp với cô, cô cũng từng không ít lần
thề rằng, đời này nhất định phải có xe riêng, mà còn phải là dòng xe cao
cấp nhập khẩu, bóng loáng sang trọng thì mới xứng với cô!

Thế nhưng, với một người làm công ăn lương, chỉ trông chờ vào đồng

lương như cô thì ước vọng đó là điều không tưởng. Đương nhiên, cũng có
không ít “công tử Bạc Liêu” tranh nhau đòi mua xe cho cô.

Triều Nhan vừa xuống trạm xe gần đài truyền hình, đã có một chiếc xe

đua màu vàng cam, “kít” một tiếng thắng lại ngay trước mặt cô. Kính xe
màu nâu từ từ hạ xuống, anh chàng ngồi sau vô lăng đưa tay vẫy Triều
Nhan: “Hi, phát thanh viên Đỗ, đi làm sớm vậy?”

Anh chàng này “trang điểm” đến là diêm dúa, mặc áo sơ mi hiệu

Gaudy, tóc nhuộm sáng màu, đeo kính mắt hồng nhạt, miệng còn nhai kẹo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.