CHÍ PHÈO - Trang 4

Người đàn bà góa mù này bán hắn cho một bác phó cối không con và

khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà
nọ.

Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền cho ông lý Kiến, bây giờ cụ bá

Kiến, ăn tiên chỉ làng.

Hình như, có mấy lần bà ba nhà ông lý, trẻ lắm mà lại hay ốm lửng,

bắt hắn bóp chân, hay xoa bụng, đấm lưng gì đấy.

Người ta bảo ông lý ra đình thì hách dịch, cả làng phải sợ, mà về nhà

phải sợ cái bà ba còn trẻ này.

Người bà ấy phốp pháp, má bà ấy hây hây, mà ông lý thì hay đau lưng

lắm; người có bệnh đau lưng thì hay sợ vợ mà chúa đời là khoẻ ghen.

Có người bảo ông lý ghen anh canh điền khoẻ mạnh mà sợ bà ba

không dám nói. Có người thì bảo anh canh điền ấy được bà ba quyền thu
quyền bổ trong nhà tin cẩn nên lấy trộm tiền trộm thóc nhiều.

Mỗi người nói một cách. Chẳng biết đâu mà lần.

Chỉ biết một hôm Chí bị giải huyện rồi nghe đâu phải đi tù. Không

biết tù mấy năm, nhưng hắn đi biệt tăm bảy, tám năm, rồi một hôm, hắn lại
lù lù ở đâu lần về.

Hắn về lần này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông

đặc như thằng sắng cá! Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng hớn, cái mặt
thì đen mà rất cơng cơng, hai mắt gườm gườm trông gớm chết! Hắn mặc
quần áo nái đen với cái áo tây vàng. Cái ngực phanh đầy những nét chạm
trổ rồng, phượng với một ông tướng cầm chùy, cả hai cánh tay cũng thế.
Trông gớm chết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.