CHỈ THUỘC VỀ ANH - Trang 140

Nàng quay về phía Nick. Vệt ánh trăng lấp lánh trên mái tóc đen của

anh. "Không, tôi không muốn học đại học bây giờ."

"Thì đừng học nữa."

Nàng phá lên cười và uống thêm vài ngụm bia. "Ừ, phải. Đời nào những

thứ tôi muốn lại được lưu tâm dù chỉ một chút? Henry còn không thèm hỏi
tôi muốn theo lớp nào vào học kỳ mùa thu này. Ông ấy cứ thế ghi danh cho
tôi và trả toàn bộ học phí."

Nick yên lặng một chút và Delaney không hỏi anh đang nghĩ gì. Sự im

lặng còn có sức nặng hơn cả ngôn từ. Nick đã làm việc cật lực suốt những
năm đại học để đủ trả cho một khoản ngang với đặc ân mà cha anh đang áp
đặt lên Delaney. "Bảo với ông già dẹp đi. Tôi thì sẽ làm vậy đấy."

"Tôi biết là anh sẽ làm thế, nhưng tôi thì không thể."

Anh nâng lon bia lên và hỏi, "Tại sao không?"

Bởi vì nàng luôn cảm thấy nợ Henry vì đã giải cứu mẹ con nàng khỏi cái

xe rơ moóc Airstream nhỏ xíu ở ngoại ô Las Vegas. "Chỉ là tôi không thể."
Ánh mắt của nàng hướng về đường viền đen sẫm của những ngọn núi trước
khi một lần nữa trở lại với Nick. "Điều này thật kỳ quặc," nàng nói. "Tôi
chưa bao giờ nghĩ rằng tôi và anh có thể trở thành bạn nhậu của nhau."

"Tại sao như vậy?"

Nàng nhìn anh như thể anh là một kẻ chậm phát triển.

"Bởi vì anh là anh. Và tôi là tôi," anh nói và lại nuốt tiếp vài ngụm.

Mắt anh nheo lại. "Ý của em là bởi vì em là con gái thị trưởng còn tôi là

con hoang của ông ấy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.