CHỈ THUỘC VỀ ANH - Trang 344

xúc. Dù sao đi nữa, nàng cũng không chắc là mình có thể giấu được. Tay
nàng vuốt ve qua vai và khắp ngực anh, và khi cảm xúc đã lắng xuống,
nàng thú thực. "Em nhớ anh."

"Anh ở Boise đến tận khuya hôm qua." Anh dồn trọng lượng lên một

chân và nhét cái hộp vào tay nàng. "Cái này tặng em. Anh mất một lúc để
tìm nó đấy."

Nàng nhìn mãi chiếc hộp vàng và vuốt lên lớp giấy mịn. "Chắc là em nên

đợi. Em có một món quà cho anh để ở nhà em."

"Không," anh cố nài nỉ cứ như tử tù muốn đó nhận xong hình phạt càng

nhanh càng tốt. "Cứ kệ nó và mở cái này ngay đi."

Dưới đôi tay của nàng, lớp giấy mịn toạc ra chỉ với một lần xé quà đầy

hồi hộp. Nằm giữa một lớp giấy lụa mỏng là một chiếc vương miện có gắn
đá pha lê như những chiếc vương miện được trao trong các cuộc thi sắc
đẹp.

"Anh đã nghĩ vì Helen phỗng tay trên chiếc vương miện cựu học sinh

của em hồi trung học, anh sẽ tặng em một cái đẹp hơn."

Cái vương miện to lớn và cầu kỳ và hiển nhiên là thứ đẹp nhất nàng từng

được thấy. Nàng cắn môi dưới để thoát khỏi run rẩy khi nàng kéo cái vương
miện ra khỏi lớp giấy lụa và trả cái hộp cho Nick. "Em thích nó lắm."
Những viên đá bắt ánh sáng và hắt ra những tia sáng khắp căn phòng. Nàng
đặt nó lên trên đầu và tự ngắm mình trong cái gương bên cạnh giá treo áo.
Những viên đá lấp lánh được tạo dáng thành một hàng trái tim và dải băng
với một trái tim ngay vị trí trung tâm to hơn hết thảy số còn lại. Nàng cố
nén những giọt nước mắt khi ngước lên nhìn anh trong gương. "Đây là món
quà Giáng sinh tuyệt nhất mà em từng được nhận."

"Anh mừng vì em thích nó." Anh đặt lòng bàn tay to lớn lên bụng nàng,

sau đó luồn tay xuống dưới lần áo len lên ngực nàng. Qua lớp áo ngực bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.