CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 158

đem ra lăng trì, bị chém làm nghìn mảnh. Bên cạnh Thương Diễm Túc đột
nhiên xuất hiện một bóng người màu trắng, sửng sốt một chút, vội vàng
quay đầu lại nhìn, biểu hiện trên mặt cũng nhu hòa đi vài phần, nhẹ giọng
nói: “Sao lại ở bên ngoài lâu như vậy? Còn tưởng rằng nàng đã trở về trước
chứ”. Yên lặng ngồi xuống bên cạnh hắn, nhìn không khí bên trong đại
điện lúc này, đôi mày thanh tú khẽ nhíu, nàng quay đầu lại nhìn về phía
hắn, cười nói: “Ta cũng muốn vậy, nhưng mà không biết đường ra cung đi
như thế nào”. Không khỏi khẽ mỉm cười, ngay cả tâm tình cũng đều đã tốt
lên nhiều, mà lúc này, Thương Diễm Hách ở bên cạnh đột nhiên ho khan
vài tiếng. Thương Diễm Túc ngẩn ra, vội vàng thu lại tâm trạng, đồng thời
đem lực chú ý từ trên người Lãnh Thanh Nghiên rời đi, vẻ mặt bỗng trở nên
lãnh liệt, nắm chặt lấy bàn tay của Lãnh Thanh Nghiên. Ưng Dung Kiều
vỗn cũng đã trở về bên trong đại điện, sự xuất hiện của nàng đem lực chú ý
của Trữ hoàng hậu từ trên người hai huynh đệ Thương Diễm Túc dời đi,
đối với kẻ vừa rồi khiến cho bà trở nên lúng túng, vị Thiên Ưng quốc công
chúa này cùng bà tranh sự ân sủng của Hoàng Thượng, Trữ hoàng hậu một
chút cũng không dám khinh địch. Mà Ưng Dung Kiều lại chỉ thản nhiên
liếc mắt nhìn bà ta một cái, sau đó hướng ánh mắt xinh đẹp về phía Thương
Lang Hoàng, cười xinh đẹp nói nói: “Hoàng Thượng, thần thiếp vừa mới đi
lại một số nơi trong cung, phát hiện ra hoàng cung Thương Lang quốc thật
là rất xinh đẹp nha, nhất là ngự hoa viên, có rất nhiều loại hoa mà thiếp
chưa bao giờ được thấy qua nha!” “A vậy sao? Nếu như ái phi thích, về sau
có thể đến ngự hoa viên nhiều một chút”. “Hoàng thượng người không đi
cùng thần thiếp hay sao?” Ưng Dung Kiều trời sinh đã biết nịnh nọt, một
động tác tùy tiện nhẹ nhàng cũng đã sinh ra không biết bao nhiêu câu dẫn
và yêu mị, mà nhìn thấy nữ tử yêu mị như vậy, ánh mắt Thương Lang
Hoàng khẽ biến, yết hầu chuyển động lên xuống, nói: “Nếu như trẫm có
thời gian, tất nhiên rất vui khi có thể bầu bạn cùng ái phi”. Nghe vậy, Ưng
Dung Kiều không khỏi mặt mày hớn hở, thản nhiên hành lễ nói: “Vậy
Dung Kiều xin đa tạ hoàng thượng trước”. Nói xong nàng còn không quên
liếc nhìn về phía Trữ hoàng hậu khiêu khích, tầm mắt làm như lơ đãng đảo
qua Lãnh Thanh Nghiên ngồi phía dưới, trong mắt lóe ra tia nhìn phức tạp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.