CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 224

đem Vương gia tướng công ngươi cho ta mượn vài ngày đi”. Nói xong Ưng
Dung Kiều còn không quên nháy mắt với Lãnh Thanh Nghiên một cái.
Lãnh Thanh Nghiên lấy tay chống má, tầm mắt nhìn ra ngoài phía lương
đình, giọng nói mềm nhẹ nhưng lại dị thường kiên quyết nói: “Không
được”. Ưng Dung Kiều dường như đối với câu trả lời này của nàng là rất
ngạc nhiên, không dám tin nhìn nàng, nói: “Bản nương nương tốt xấu gì
cũng là tuyệt thế đại mĩ nhân, lại chủ động hiến thân cho tướng công
Vương gia của ngươi, vì sao ngươi không đồng ý? Chẳng lẽ ngươi muốn
độc chiếm Vương gia tướng công hay sao?” Lãnh Thanh Nghiên khẽ nhíu
mày, đối với những lời này của Ưng Dung Kiều, nàng nghe thực không
thoải mái, nhưng nàng còn chưa kịp nói điều gì, Thương Ngọc Linh ngồi ở
bên cạnh cũng đã nhảy dựng lên, ngón tay chỉ về phía Ưng Dung Kiều, mở
to hai mắt nhìn vẻ mặt khinh bỉ, nói: “Ngươi thật sự là không biết xấu hổ,
lại còn dám nói ra những lời đáng xấu hổ như vậy !” Đối với sự chỉ trích
của Thương Ngọc Linh, Ưng Dung Kiều lại làm như không hiểu gì cả, bởi
vì phong tục của Thiên Ưng quốc và Thương Lang quốc khác nhau, nên
trong nhận thức của nàng, việc nàng vừa nói vừa rồi quả thực là vô cùng
bình thường, không hiểu vì sao đến trong mắt Thương Ngọc Linh lại là
không biết xấu hổ là gì. Khẽ nhíu đôi mày, trong mắt hiện lên sự tức giận,
mà Lãnh Thanh Nghiên đứng phía sau cũng kéo Thương Ngọc Linh lại,
tầm mắt dừng lại trên người Ưng Dung Kiều, mang theo một tia cảnh cáo,
nói: “Linh nhi còn nhỏ, không hiểu chuyện, đắc tội với Dung phi nương
nương mong nương nương trăm ngàn lần không cùng nàng so đo làm gì”.
Nàng cũng không muốn để cho Thương Ngọc Linh trúng độc của Thiên
Ưng quốc, dù sao cũng chỉ là mở miệng nói vài câu dễ nghe, đối với nàng
mà nói không có tổn thất gì. Đương nhiên, chủ yếu là vị tiểu công chúa này,
làm cho nàng thực thích. Ưng Dung Kiều thu hồi tay lại, Thương Ngọc
Linh cũng là bất mãn cong cong cái miệng nhỏ, không rõ vì sao thất tẩu lại
nói với Ưng Dung Kiều như vậy, thật giống như là nàng nói sai vậy. Nhưng
nàng vẫn nghe lời ngồi lại trên ghế đá, chính là dùng ánh mắt, hung hăng
nhìn chằm chằm Ưng Dung Kiều. Cái người này thật sự là đáng ghét, vừa
rồi nàng vui mừng mà không để ý đến nàng ta đi theo mình ra cung, tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.