CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 252

đất, quỳ gối trước mặt Lãnh Thanh Nghiên, run giọng nói: “Thần đắc tội
Vương phi, tội đáng chết vạn lần, mong Vương phi thứ tội!” Trữ hoàng hậu
thấy vậy cũng chen vào nói, dùng sức vỗ xuống tay vịn ghế, nhìn Vương
Thái y lớn tiếng quát: “Ngươi thật to gan, Vương phi ngọc dung là để cho
ngươi nhìn thẳng được hay sao? Người tới a, đem tên lang băm cả gan làm
loạn này kéo xuống dưới cho bản cung !” Rất nhanh liền có mấy thái giám
xuất hiện ở phía sau Vương Thái y, kéo hắn đi ra ngoài, nhìn Vương Thái y
đang cầu xin tha thứ, khóe miệng Lãnh Thanh Nghiên hiện lên ý cười trào
phúng, chậm rãi thu tay lại, xoay người hướng về phía Hoàng hậu nương
nương thoáng thi lễ, nói: “Thiên Dao đáng chết, khiến cho Hoàng hậu
nương nương gặp phải chuyện không thoải mái như vậy”. Trong mắt Trữ
hoàng hậu lóe ra tinh quang, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy tươi cười hiền
hòa, nói: “Lạc Vương phi không cần đa lễ, đều là do tên lang băm chết tiệt
kia, dám mạo phạm ngươi, bản cung tất nhiên sẽ không tha cho hắn !” “Tạ
nương nương”. Trải qua việc này, hình như bà ta cũng có chút mệt mỏi, khẽ
thở dài, nói: “Ai, ban đầu bản cũng chỉ là nghe nói ngươi thân mình không
được khỏe, lại lâu rồi cũng chưa có gặp ngươi, cho nên muốn gọi ngươi đến
nói một chút chuyện nhà, đồng thời cũng khám bệnh cho ngươi, không
ngời lúc nà lại xảy ra chuyện như vậy, ai!” “Thiên Dao khiến cho nương
nương không vui, thỉnh nương nương thứ tội”. Mỉm cười một chút, dường
như rất là hiền hòa nói: “Được rồi, việc này cũng không trách ngươi được,
chính là xảy ra chuyện như vậy, bản cung có chút mệt mỏi”. Khẽ nhíu mày,
Trữ hoàng hậu lần này muốn nàng tiến cung thể nhưng chỉ là để biết được
thể trạng của nàng? Nghĩ đến đây, mỉm cười nơi khóe miệng Lãnh Thanh
Nghiên càng lúc càng rộng, sau đó hướng về phía Trữ hoàng hậu nói: “Nếu
nương nương mệt mỏi, Thiên Dao cũng không dám tiếp tục quấy rầy nương
nương, trước hết xin cáo lui”. “Được, xuống đi”. “Dạ, Thiên Dao cáo lui”.
Đứng ngoài cửa Phượng Nghi cung, hít sâu một ngụm không khí mới mẻ
trong lành, Lãnh Thanh Nghiên thoáng nghiêng người liếc mắt nhìn lại
Phượng Nghi cung, lộ ra một tia tươi cười giảo hoạt, lập tức sửng sốt, đưa
tay vỗ nhẹ hai má của mình, khôi phục lại vẻ mặt, nhìn trái nhìn phải, sau
đó xoay người đi về phía ngự thư phòng. Bên trong Phượng Nghi cung, đợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.