CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 274

Trong khi Tiết công công còn đang rối rắm không biết làm sao, thị vệ
trưởng cũng đã xuất hiện ở phòng khách Vương phủ, hướng về phía Tiết
công công chắp tay nói: “Tiết công công, Vương gia cho mời!” Lảo đảo
một chút, thiếu chút nữa là ngã xuống đất, hít vào một hơi thật sâu, nghiến
răng nghiến lợi một bộ biểu tình giống như sắp lao xuống hoàng tuyền vậy,
đi theo thị vệ trưởng hướng về phía thư phòng của Thương Diễm Túc mà
đi, trên đường cũng không ngừng mà nói : “Tả thị vệ, chậm một chút,
ngươi đi chậm một chút a, chúng ta đều theo không kịp tốc độ của ngươi
rồi”. Thương Diễm Túc đứng bên trong thư phòng vẽ tranh, đối với Tiết
công công chậm rì rì như là bò đến làm như không thấy, dường như đem
toàn bộ sự chú ý đặt trên bức họa vậy . Tiết công công thăm dò liếc nhìn,
tim đập nhanh hơn vài phần, chỉ thấy trên bức họa là một vị nữ tử thanh
khiết, chiếc eo nhỏ nhắn, qua màn lụa mỏng trắng có thể nhìn thấy cổ tay
bên trong, đôi mắt sóng sánh như nước hồ thu, trên đầu gắn một cây kim
châm, điểm xuyết màu tím, mái tóc đen dài dùng một sợi dây buộc lại, hai
má hồng nộn hiện lên đôi má lúm , chỉ cần một cái nhăn mày khẽ cười thôi
cũng khiến động lòng người, đây đúng là Lạc Vương phi . Hạ một nét vẽ
cuối cùng, khóe miệng Thương Diễm Túc hàm chứa ý cười ôn nhu, si ngốc
nhìn nữ tử trong bức họa , nhẹ nhàng buông bút trong tay xuống, nhẹ giọng
nói: “Ta biết ngươi vì chuyện gì mà đến, có điều trong lòng ta chỉ có một
người là Nghiên nhi, ngươi trở về nói cho phụ hoàng biết, nếu chính ông ta
muốn tuyển phi, bổn vương không ý kiến, nếu là vì bổn vương tuyển phi,
vậy thì thỉnh hắn không cần quan tâm, nếu không bổn vương cũng không
có cam đoan có làm ra một số sự tình khiến ông ta khó xử hay không”. Tiết
công công đã từng nghĩ đến trăm ngàn cảnh tượng Thương Diễm Túc sẽ
nổi giận lôi đình, mà hoàn toàn không hề nghĩ đến sẽ phải đối diện với một
Lạc vương bình tĩnh như vậy, trong lúc nhất thời sững sờ ở nơi đó. Tầm
mắt không khỏi chuyển đến trên bức họa kia, chỉ sợ cũng chỉ có nữ tử
phong hoa tuyệt đại như vậy, mới có thể xứng đôi với Vương gia. Nhưng
là, nếu nàng có một thân phận tôn quí, thì tốt biết bao nhiêu ! “Vương gia. .
.” “Tiết công công!” Thương Diễm Túc cũng không có để cho hắn nói hết
lời, mà chỉ đưa tay chỉ vào bức họa kia, hỏi, “Tiết công công, ngươi nói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.