CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 37

Thương Diễm Túc tiếp tục di chuyển trên khuôn mặt của Lãnh Thanh
Nghiên, thân thể Lãnh Thanh Nghiên càng lúc càng cứng ngắc, bàn tay
vuốt qua trán nàng vừa vặn dừng lại nơi đóa huyết liên đã được tóc che đi
kia. Lẳng lặng nhìn đoá huyết liên trên mặt nàng, ánh mắt híp lại làm cho
Lãnh Thanh Nghiên không thấy rõ được suy nghĩ trong mắt hắn, Lãnh
Thanh Nghiên thậm chí đã chuẩn bị đối phó với sự nổi giận của Thương
Diễm Túc, hành vi của hắn không khỏi làm cho nàng càng thêm mất bình
tĩnh, từ khi đến thế giới này trên mặt nàng chưa bao giờ xuất hiện dao
động, lần đầu tiên xuất hiện vẻ mặt kinh ngạc như vậy. Thương Diễm Túc
cúi người, hôn nhẹ lên đoá hoa sen huyết sắc bên khoé mắt nàng, sau đó
chậm rãi di chuyển bên tai của nàng nhẹ giọng hỏi: “Hiện tại, ngươi hẳn là
có thể cho ta biết, ngươi là ai?” Lãnh Thanh Nghiên thoáng nghiêng mặt đi,
muốn thấy rõ biểu tình trên mặt hắn giờ phút này, nhưng nàng chỉ thấy vẻ
mặt hắn bình tĩnh, nơi đáy mắt thi thoảng lóe ra tia kim quang. “Lời này
của Vương gia là có ý gì? Thiếp thân chính là vương phi của ngài, Mộc gia
đại tiểu thư Mộc Thiên Dao”. Nghe vậy, Thương Diễm Túc đột nhiên cười
khẽ vài tiếng, vẫn cúi người bên nàng như cũ, nói: ” Trò đùa này đúng là
một chút cũng không buồn cười, Mộc gia đại tiểu thư không phải là cùng
người tình bỏ trốn sao?” “Vương gia ngài thật là hay nói giỡn, thiếp thân
hiện tại không phải đang ngồi ở trước mặt ngài sao? Như thế nào lại có thể
cùng người bỏ trốn đâu?” Tuy rằng trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng
nàng biết, đây căn bản cũng chỉ là đang giãy dụa mà thôi. Hắn thân là
Vương gia quyền thế nhất Thương Lang quốc, đối với hắn, có một số việc
dù có giấu diếm cũng không thể lừa gạt được hắn. Thương Diễm Túc lắc
lắc đầu, nói: “Cho nên ta mới hỏi ngươi, ngươi là ai. Ta biết, ngươi không
phải Mộc Thiên Dao, hơn nữa ngươi cũng trăm ngàn đừng phủ nhận
chuyện nàng ta ba ngày trước đã theo người bỏ trốn, bởi vì, ta cũng sớm đã
biết”. Lãnh Thanh Nghiên lẳng lặng nhìn ánh mắt Thương Diễm Túc, hắn
cũng im lặng nhìn nàng, trong mắt mang theo ý cười kỳ lạ, dường như, đối
với việc tân nương bị tráo cũng không tức giận, một chút cũng đều không
có. “Vương gia chẳng lẽ ngài không tức giận chút nào sao?” Nàng biết dù
nói thêm cái gì cũng không còn ý nghĩa, đã quá rõ ràng nên cũng không cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.