Trong rừng, âm thanh của binh khí va chạm vào nhau không ngừng,
chỉ ngắn ngủn trong nháy mắt, hai người cũng đã giao chiến mấy chục
chiêu, mà Ngọc Liễn Tiêu cũng đã sắp rơi vào thế hạ phong.
Lại một lần nữa giao đấu, kiếm của hai người mạnh mẽ chạm vào
nhau rồi lại tách ra, lại một lần nữa xa xa đối đầu với nhau.
Ngọc Liễn Tiêu nhếch môi, lạnh lùng nhìn Thương Diễm Trạch, hô
hấp thoáng có chút nặng nhọc.
Thương Diễm Trạch cười khẽ một tiếng, cũng là không cho hắn cơ hội
dừng lại, lại bay thẳng đến hắn, nói: “Ngọc nguyên soái, có vẻ ngươi không
thể không đến quân doanh Thương Lang quốc ta làm khách rồi!”
Hừ lạnh một tiếng, Ngọc Liễn Tiêu cũng không đáp lại lời hắn, chỉ tập
trung đánh nhau”.Bá” một tiếng, tuy rằng tránh được một kiếm mà thân thể
không bị thương, nhưng mũ giáp của hắn cũng đã bị Thương Diễm Trạch
đánh bay, lộ ra khuôn mặt.
“Ngươi.. “.
Thương Diễm Trạch đột nhiên mở to hai mắt nhìn, tràn đầy khiếp sợ
nhìn hắn, mà Ngọc Liễn Tiêu cũng nhân dịp này đưa kiếm kề vào cổ của
hắn, thuận tay điểm huyệt đạo trên người hắn.
Không nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Thương Diễm Trạch, cười khẽ một
tiếng, nói: “Này thật đúng là quanh co a, Thương nguyên soái, tại thời khắc
nguy hiểm như vậy, sao ngươi lại có thể phân tâm như vậy? Hiện tại, hình
như ngươi phải đi quân doanh Ngọc Diễm quốc ta làm khách rồi, yên tâm,
bổn soái nhất định sẽ tiếp đãi ngươi thật tốt, tuyệt đối sẽ không để cho
ngươi chịu nửa điểm ủy khuất”.
Thương Diễm Trạch không nói gì, đối với việc hai bên nách hắn bị
kèm chặt nửa điểm phản ứng cũng có, chỉ là hơi hơi nheo lại ánh mắt, lẳng