CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 607

Sau khi thấy rõ ràng người kia, Lăng Vũ đồng tử có chút co rút nhanh,

lạnh giọng nói: “Vũ vương điện hạ?”

Ưng Dung Kiều đột nhiên nắm chặt lấy góc áo của Lăng Vũ, nhìn tử y

nam tử đứng ở cửa, trong mắt hiển nhiên là xuất hiện một tia sợ hãi, nhưng
nàng vẫn như cũ kiên định đứng ở phía sau Lăng Vũ, lạnh lùng nhìn tử y
nam tử kia, nói: “Hoàng huynh, ngươi đừng có nghĩ lại tiếp tục lợi dụng ta
để làm việc cho ngươi!”

Tử y nam tử cười khẽ một tiếng, nhìn hai người trong phòng, nói:

“Hoàng muội, chẳng lẽ hoàng huynh thật sự là người ti bỉ như vậy? Cũng
đã bốn năm, hoàng huynh cũng không có bắt ngươi làm chuyện gì!”

“Đó là bởi vì ngươi căn bản không thấy được ta!”

“Đúng vậy, ngay cả ta cũng thật không ngờ Thương Lang hoàng vậy

mà lại xem trọng ngươi như vậy, có điều hôm nay ngươi lại ra khỏi cung,
thật đúng là làm cho hoàng huynh có chút kinh ngạc đâu!”

Nghe đến đó, Ưng Dung Kiều cùng Lăng Vũ liếc mắt nhìn nhau một

cái, trong lòng biết hắn nhất định không có nghe được lời bọn họ nói lúc
trước, không khỏi nhẹ nhàng thở phào.

Lăng Vũ tiến lên từng bước, che ở trước Ưng Dung Kiều, lạnh lùng

nhìn tử y nam tử, nói: “Hiện tại, ngươi cho rằng ngươi có thể uy hiếp chúng
ta được nữa hay sao?”

“Ha ha, vậy ngươi cho rằng ở nơi khác, bổn vương sẽ không có cách

nào với các ngươi hay sao?”

Lăng Vũ trong mắt hiện lên sát khí, nhưng rất nhanh hắn liền bình tĩnh

xuống, đột nhiên khóe miệng hiện lên tia cười trào phúng, xoay người về
phía tai Ưng Dung Kiều nói thầm vài tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.