CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 842

Nghĩ đến cảnh tượng như vậy, nàng liền nhịn không được cảm thấy cả

người lạnh lẽo, nhẹ nhàng mà rùng mình một cái, cố gắng để mình ngồi
vững trên nhánh cây, trăm ngàn lần không thể ngã xuống a! Chúng nó
không thể lao lên cây, có mấy con sói đã bắt đầu dùng sức va vào thân cây,
những con sói khác thấy thế cũng bắt chước, thân cây bị bị đâm cho “bịch
bịch” vang lên, thân cây nhẹ nhàng đong đưa, mà Lãnh Thanh Nghiên đang
ngồi trên cây cũng bị đong đưa mạnh, đã có chút ngồi không yên.

Vội vàng dùng sức ôm lấy thân cây, trăm ngàn không thể để chúng nó

đụng khiến nàng ngã xuống, nàng còn không có muốn chết ở đây, nàng còn
phải quay về gặp tướng công thân ái cùng con trai bảo bối nữa!

Bị rung mạnh đầu có chút choáng váng hoa mắt, Lãnh Thanh Nghiên

dùng sức lắc lắc đầu, làm cho chính mình tỉnh táo lại một chút.

Cứ như vậy cũng không phải là biện pháp hay, đợi mặt trời lên còn

phải một lúc nữa, nếu nàng cứ tiếp tục để chúng nó tùy ý đụng vào cây, cho
dù cây không bị chúng nó đụng đến đổ, khẳng định là nàng cũng sẽ vì loại
chấn động này mà ngất đi mất.

Nhưng mà, làm sao bây giờ a? Rốt cuộc phải làm như thế nào mới

khiến chúng nó dừng lại được? Hiện tại song phương cách nhau xa như
vậy, nàng cũng không có hứng thú chạy xuống đuổi bầy sói cách xa khỏi
chỗ này, như vậy nàng sẽ chết!

Cánh tay áo kia bởi vì bị ma sát, cũng đã bị đứt một đoạn rồi, có điều

chiều dài hình như vẫn đủ, thật vất vả buộc lại vào nhánh cây trên đỉnh đầu,
cẩn thận để không bị đánh rơi xuống dưới, đem một đoạn khác buộc vào
lưng của mình.

Hai chân vừa vặn miễn cưỡng có thể dẫm đặt trên nhánh cây, tuy rằng

đứng không được vững, nhưng cũng không cần lo lắng sẽ bị ngã xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.