Thương Lang quốc, ngươi đều đã xử lý tốt sao? Nếu không, bản cung sẽ
không để ngươi đem Thanh Nghiên mang đi nha! Ngươi cũng biết, nếu
ngươi còn không có đem mọi việc xử lý tốt, không biết có bao nhiêu người
muốn gây bất lợi cho Thanh Nghiên đâu”.
Thương Diễm Túc cười khẽ một tiếng, hướng về phía Tang Dĩnh gật
đầu nói: “Đa tạ hoàng hậu nương nương quan tâm Nghiên nhi, có điều
Nghiên nhi cũng đã quấy rầy nhiều ngày, thật sự là có điểm khó xử a”.
“Lạc vương gia khách khí, Thanh Nghiên chính là hảo tỷ muội của
bản cung, cho dù nàng muốn cả đời ở nơi này bản cung đều không có ý
kiến, huống chi là vài ngày, căn bản là không thể gọi là quấy rầy”.
Thương Diễm Túc khóe miệng khẽ nhếch, tiếp tục cười nói: “Lời tuy
như thế, nhưng bổn vương vẫn cảm thấy vô cùng khó xử, cho nên, hiện tại
sẽ mang Nghiên nhi rời đi, cũng tránh lại quấy rầy hoàng hậu nương nương
cùng Ngọc Diễm hoàng thượng”.
Nói xong, còn ý nhị nhìn Ngọc Nhàn Dật, liếc mắt một cái, khiến cho
Ngọc Nhàn Dật nhất thời cảm thấy chính mình tự hiểu lấy, tuy rằng hắn đối
với việc Lãnh Thanh Nghiên ở lại Ngọc Diễm quốc đều không ý kiến gì,
nhưng sự tồn tại của nàng quả thật là làm cho hắn mất rất nhiều cơ hội thân
thiết cùng hoàng hậu thân ái.
Còn chưa kịp gật đầu với Thương Diễm Túc tỏ vẻ đồng ý, đột nhiên
liền cảm giác được một miếng thịt trên lưng bị hung hăng véo, sau đó xoay
tròn ba trăm sáu mươi độ.
Không khỏi liên tục đổ mồ hôi lạnh, nếu không phải có người ngoài ở
đây, phỏng chừng hắn sẽ nhảy dựng lên, chỉ là ở trước mặt Lãnh Thanh
Nghiên cùng Thương Diễm Túc, hắn còn phải bảo trì phong thái vua của
một nước, chỉ có thể cẩn thận nắm tay hoàng hậu thân ái, sau đó cẩn thận
đem dời đi.