Động tác tuy rằng được che khuất, nhưng vẫn bị hai người Thương
Diễm Túc đứng đối diện bọn họ thấy được, không khỏi liếc mắt nhìn nhau
một cái, hai người trong mắt đều ẩn ẩn ý cười.
Thương Diễm Túc ôm eo nhỏ Lãnh Thanh Nghiên, hướng về phía hai
người Ngọc Nhàn Dật cùng Tang Dĩnh khẽ gật đầu nói: “Hai người vợ
chồng ta sẽ không tiếp tục quấy rầy các ngươi, xin cáo từ trước”.
Nói xong, liền mang theo Lãnh Thanh Nghiên bay vút về phía tường
cung kia, vừa rồi hắn chính là từ bên kia trèo tường mà vào, hiện tại đương
nhiên cũng là tính đường cũ quay trở về.
Về phần nói muốn đem Lãnh Thanh Nghiên tiếp tục ở lại trong hoàng
cung Ngọc Diễm quốc, hắn thực sự là có chút lo lắng, không phải lo lắng
Ngọc Nhàn Dật, mà ngược lại, hắn thực lo lắng hoàng hậu nương nương
Ngọc Diễm quốc Tang Dĩnh.
Có điều khi Thương Diễm Túc đem lời kia nói xong định rời khỏi,
Tang Dĩnh cũng đột nhiên tạm thời “Buông tha” Ngọc Nhàn Dật, quay đầu
nhìn về phía hai người bọn họ, đồng thời thân thể cũng không có nửa điểm
nhàn rỗi, trực tiếp tấn công về phía Thương Diễm Túc.
“Hắc, Thương Diễm Túc, chẳng lẽ ngươi cứ nghĩ như vậy có thể mang
Thanh Nghiên đi sao? Ngươi còn chưa có được sự đồng ý của bản cung
đâu! Hơn nữa, ngươi lại tự nhiên đi lại trong hoàng cung Ngọc Diễm quốc
ta như vậy, ngươi coi Ngọc Diễm quốc ta trở thành cái gì?”
Tang Dĩnh đột nhiên tấn công, khiến cho Thương Diễm Túc không thể
không ứng chiến, ít nhất trước không đánh lui Tang Dĩnh thì cũng đừng
nghĩ mang Nghiên nhi rời khỏi nơi này.
Chỉ là, Tang Dĩnh dù sao cùng Nghiên nhi quan hệ không phải là nhỏ,
tỷ muội tốt từng sinh tử có nhau, cho dù là ứng chiến cũng chỉ có thể ngăn
cản mà thôi, nếu không, vạn nhất gây tổn thương đến nàng, chẳng những