chằm chằm hậu cung đâu, lại muốn tìm các loại mỹ nữ đưa vào cung, nhiều
phiền toái!
Lãnh Thanh Nghiên chuẩn bị vật dụng cần dùng, chờ Túc trở về là có
thể cùng nhau đi Sa Châu ở Thương Lang quốc, chỉ là nàng còn chưa có
đợi được Thương Diễm Túc, trước mắt cũng xuất hiện một người.
Nhìn người đứng ở cửa, Lãnh Thanh Nghiên cười đến có chút bất đắc
dĩ, nói: “Dĩnh nhi, sao ngươi lại tìm đến nơi này vậy?”
Tang Dĩnh hừ hừ vài tiếng, trực tiếp bước vào trong phòng, ngồi
xuống ghế, nói: “Còn không có được bản cung đồng ý, các ngươi đã muốn
đi? Nghĩ cũng đừng nghĩ! Đương nhiên, nếu Thương Diễm Túc một người
muốn chạy, ta tuyệt đối không có gì ngăn cản, thậm chí còn có thể phái
người vui vẻ đưa tiễn hắn nữa”.
Lãnh Thanh Nghiên cười khẽ lắc đầu, nói: “Dĩnh nhi, ta cũng đã ở đây
gần một tháng, nếu như còn tiếp tục quấy rầy, ta sợ ta lúc nào biến thành
người Ngọc Diễm quốc cũng không biết đâu!”
“Vậy thì có quan hệ gì? Dù sao ta cũng sẽ không để cho hai người rời
đi, chỉ là, tiểu Nghiên nhi, người ta còn có thiệt nhiều điều muốn nói với
ngươi, ngươi chẳng lẽ thật sự muốn nhanh như vậy liền rời đi sao?”
Nhìn Tang Dĩnh cả người đều dán trên người nàng, không ngừng mà
cọ xát làm nũng, Lãnh Thanh Nghiên khóe miệng run rẩy vài cái, nói: “Đều
đã muốn nói… Nói một tháng, ngươi còn chưa có… Chưa nói xong sao?”