CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 928

“Túc… Túc nhi…”

Một tiếng Túc nhi này cũng không biết ở trong mơ đã gọi bao nhiêu

lần, mà thời điểm Thương Diễm Túc nghe một tiếng này, cũng là nhịn
không được cả người chấn động, cũng vậy, hắn cũng đã bao nhiêu lần, ngay
cả lúc nằm mơ, đều có thể nghe được thanh âm này khiến cho hắn cảm thấy
ấm áp vô cùng.

Lưu hoàng hậu bước nhanh tới trước mặt Thương Diễm Túc, tuy rằng

nói bà mười mấy năm trước rời khỏi hoàng cung, nhưng cũng không có
nghĩa là bà không nhận ra con mình, mấy năm nay, bất kể bà đi đến đâu,
hoặc là đang làm chuyện gì, cho tới bây giờ cũng chưa từng quên vụng
trộm đến thăm con.

“Túc nhi, sao con lại ở nơi này?”

Kìm lòng không được vươn tay vuốt mặt hắn, chỉ là Thương Diễm

Túc lại đột nhiên lui về phía sau từng bước, tránh khỏi tay bà, mắt lạnh
nhìn bà, sau một tia kịch liệt dao động lúc đầu kia, trong mắt hắn đã không
có nửa điểm cảm tình.

Tay cứng ngắc ở giữa không trung, vẻ mặt cũng từ kích động ban đầu

chậm rãi phục hồi, chỉ còn có lòng tràn đầy sầu bi cùng bất đắc dĩ, chậm rãi
buông tay, nhẹ giọng nói: “Túc nhi, con không thể tha thứ cho nương sao?”

Bàn tay giấu trong ống tay áo khẽ run rẩy, biểu tình trên mặt lại vẫn

không có nửa điểm dao động, chỉ là lãnh đạm nhìn Lưu hoàng hậu, nói:
“Mẫu hậu bổn vương mười lăm năm trước cũng đã chết”.

Sửng sốt, nhìn Thương Diễm Túc lãnh đạm hầu như không hề có tình

cảm gì, Lưu hoàng hậu lại đột nhiên cười khẽ một tiếng, cũng không quản
hắn có nguyện ý hay không, nhẹ cầm cánh tay hắn, cười nói: “Túc nhi, thực
xin lỗi, tuy rằng chuyện năm đó, ta có thể tìm được rất nhiều lý do hoặc là
lấy cớ để giải thích, nhưng mà để con cùng Hách nhi ở lại hoàng cung,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.