CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 464

Phong Hồn cởi bỏ vẻ bỡn cợi hằng ngày, cũng rút kiếm ra: "Rất đúng

ý ta!" Y nói nhỏ vào tai Phượng Dạ Hi: "Nàng sang bên kia đứng với
Nguyên, Minh và Lôi đi. Bọn họ sẽ bảo vệ nàng cẩn thận." Nói rồi y liền
lao vào chiến đấu với hắn.

Lãnh Diệc Thần cùng Phong Hồn tiến lên, cả hai vung kiếm chém vào

đối phương. Võ công của ai cũng đều cao cường, căn bản là ngang tài
ngang sức. Khinh công cũng cực đỉnh, khó ai có thể bì kịp. Từng đường
kiếm đều rất chuẩn xác, lực đạo nặng nhẹ có đủ. Thân thủ cũng cực kì
nhanh nhẹn, né tránh rất thuần phục. Cả hai đại chiến không ngừng nghỉ,
hết ở dưới đất rồi đến cả trên không. Từng chưởng lực mà hai người bọn họ
chưởng ra đều tạo thành một luồng gió cực mạnh. Khiến mọi vật gần như
rung chuyển, cây cối ngã rạp, đất cát bay mù mịt.

Phượng Dạ Hi đứng một bên im lặng không nói gì. Nhưng thật ra

trong thâm tâm, nàng vẫn mong Phong Hồn thắng hơn. Vì nếu y thắng thì
nàng sẽ cùng y rời khỏi chốn thị phi này, sẽ không còn phải nhìn thấy Lãnh
Diệc Thần cùng tam công chúa ân ái trong thân xác của tên ngốc nữa. Nàng
không hận hắn đã giết tên ngốc, thế nhưng vẫn không tránh khỏi ý nghĩ
chán ghét hắn, lại càng không yêu hắn. Nếu hận thì sao? Muốn trả thù thì
sao? Nàng căn bản không thể đánh lại một người đã từng lấy một địch
trăm. Vậy chi bằng cùng Phong Hồn rời đi, sau đó chăm chỉ tập luyện võ
công để có thể đánh bại hắn. Rồi một ngày nào đó có cơ hội thì sẽ trở về
báo thù cho tên ngốc.

Không hận, thế nhưng nợ máu phải trả bằng máu! Hắn đã nợ tên ngốc

của nàng một mạng. Vậy thì thân là thê tử, nàng phải thay tên ngốc đó lấy
lại một mạng này!

Lãnh Diệc Thần vung kiếm, đường kiếm uyển chuyển mạnh mẽ

hướng thẳng Phong Hồn đâm tới, mà y phóng lên mũi kiếm, thành công
nhảy lên tránh thoát một chiêu hiểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.