CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 754

yếu, sẽ không chịu nổi đâu. Ơ kìa, sao máu lại chảy khắp nơi rồi? Lão ta
cũng không còn cất tiếng nói nữa? Nè, mau tỉnh dậy đi... Phụ... thân?

Lạnh quá, sao phút chốc lại lạnh như băng rồi? Không khí thật lạnh,

chẳng có chút hơi ấm nào. Đầu vẫn đau quá! Mới nãy nàng vẫn còn thấy
một pháp trường cùng máu tràn lan, sao bây giờ lại đến... Một bờ vực cheo
leo thế này?

Nam nhân kia... Bộ dạng hắn thật đau khổ...

Còn nữ nhân kia nữa... Nàng đang đứng kế mép vực, nguy hiểm quá...

Không đúng, nữ nhân kia... vốn chính là bản thân nàng...

"Đừng nhảy xuống, xin nàng!"

"Hi nhi, nàng đừng nghĩ cứ nhảy xuống đó là sẽ thoát khỏi ta! Nhất

định ta sẽ tìm được nàng, chúng ta phải cùng nhau trầm luân, vạn kiếp trầm
luân."

Phượng Dạ Hi thấy bản thân mình ngã xuống vực sâu. Đừng, sao lại

ngu dốt thế kia? Sao lại đi chấm dứt sinh mệnh của mình?

Đầu đau quá, kí ức cứ vụn vặt như những mẫu vải nhỏ. Căn bản vẫn

chưa được xâu lại.

"Hi nhi, mau tỉnh lại, nàng đừng làm ta sợ!"

Lãnh Diệc Thần nhìn sắc mặt tái nhợt tràn đầy đau đớn của nàng, lòng

cũng quặn đau theo. Phải chăng hắn đã quá vội vàn?

Bỗng dưng, bàn tay bị nắm chặt, thanh âm tràn đầy bất lực xen lẫn...

hận thù vang lên.

"Lãnh Diệc Thần, buông tha cho ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.