CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 91

Lập tức, Thái Hậu liền tỏ vẻ tức giận: "Ngươi vẫn còn cái ý định đưa

Thần nhi xuất cung? Lãnh Thiên Hựu, ngươi nên biết rằng thằng bé không
được giống người bình thường. Sao có thể để nó xuất cung được chứ." Bà
không kiêng kị, gọi thẳng cả tên lẫn họ của hắn ra. Trên đời này liệu có
mấy ai dám gọi thẳng tên của Hoàng Đế chứ. Kể cả mẫu hậu cũng không
ngoại lệ.

"Mẫu hậu, nhi thần biết người rất yêu thương Nhị đệ. Nhưng đệ ấy

cũng đã lớn rồi, cũng nên cấp cho một phủ đệ thôi. Không thể để đệ ấy cứ
mãi ở trong cung được, người ngoài biết được sẽ nói thế nào?" Lãnh Thiên
Hựu thở dài bất lực.

Lời này của hắn nói vốn dĩ rất đúng. Ở Nam Nhạc quốc, các vị Hoàng

Tử khi đã được phong làm Vương Gia đều được cấp cho một phủ đệ ở
ngoài cung, không được phép ở trong cung nữa. Đây đã là tục lệ từ ngàn
đời nay, lần đầu tiên có người phá hủy nó.

Thái Hậu cũng không thể cãi lại, vì vốn dĩ Lãnh Thiên Hựu nói rất

đúng. Bà lắc đầu: "Không, ta không quan tâm thiên hạ sẽ nói gì. Thần nhi
không giống người thường, mặc dù đã hai mươi hai tuổi, thế nhưng nó chỉ
mang bộ não của một đứa bé mười tuổi. Ta không thể để nó rời xa ta được."

"Nhưng thưa mẫu hậu..." Lãnh Thiên Hựu còn định nói thêm điều gì

đó, mong muốn thuyết phục được Thái Hậu. Tiếc là hắn còn chưa kịp mở
miệng thì đã bị một giọng nói cắt đứt.

"Mẫu hậu!" Từ bên ngoài, một bóng dáng cao lớn tuấn mỹ lao vào.

Biểu cảm của hắn đáng yêu vô cùng, khiến người ta nhìn chỉ muốn yêu.

Mà Thái Hậu sau khi nhìn thấy người vừa chạy vào liền buông bỏ hết

tức giận đối với Lãnh Thiên Hựu khi nãy. Bà khẽ đáp: "Thần nhi, lại đây."
Hiển nhiên, nam nhân này chính là ngốc vương Lãnh Diệc Thần trong
truyền thuyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.