CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 959

không thôi. Tiểu Mạt rất kiệm lời, chỉ những khi cần thiết mới cất tiếng nói.
Mà một khi đã nói thì sẽ khuynh động chân tâm của người nghe.

Phượng Dạ Hi đang bay trên cao, quan sát thấy một màn như vậy liền

thở dài. Nàng biết phân đoạn này, dù cho có ai khuyên bảo đến cỡ nào đi
nữa thì nàng của lúc ấy vẫn một lòng một dạ muốn rời đi. Trách thì trách
lúc đó mình ngu ngốc. Còn hiện tại chỉ muốn bay đến, nói cho "Phượng Dạ
Hi" kia tỉnh ngộ ra. Nhưng mà lúc này mình chỉ là một linh hồn thôi.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, lại nghe "Phượng Dạ Hi" nói: "Xin

lỗi, mình phải đi rồi! Đời này gặp các cậu là duyên phận, nhưng hết duyên
rồi thì cũng nên rời xa. Bây giờ mình cần người yêu, anh ấy là duyên là
phận của mình. Diệp tuy nhỏ hơn mình một tuổi nhưng rất quan tâm chăm
sóc. Mình hoàn toàn tin tưởng anh ấy vô tội. Các cậu đừng khuyên giải
nữa!"

Vừa dứt lời, Đường Vy Vy định tiến lên nói thêm vài câu nhưng tiếng

còi xe đã vang lên. Cả bốn cô gái ngước mặt nhìn về phía phát ra âm thanh
đó. Chỉ thấy một chiếc Lamborghini màu đen đậu ở bên cạnh đang bóp còi
in ỏi. Lát sau, tiếng còi dứt, một thiếu niên đẹp trai từ bên trong bước ra,
nắm lấy tay "Phượng Dạ Hi".

Gã ta chính là Dương Diệp!

"Xin lỗi mọi người, tôi đến để dẫn người tôi yêu rời đi! Cảm ơn các

bạn đã chăm sóc cho cô ấy đến tận bây giờ!" Dứt lời, không kịp để bất cứ
ai nói cái gì. Dương Diệp kéo "Phượng Dạ Hi" lên xe. Khoảng khắc đó, cô
như hối tiếc vô cùng, thầm tiếc cho tình bạn đẹp khó kiếm này, muốn quay
lại nói với bọn họ vài điều nữa. Nhưng bàn tay đã nắm chặt lại. Ý của mình
đã quyết, tuyệt không thay đổi. Cho dù bây giờ có nói thêm gì nữa thì chỉ
càng tăng thêm sự quyến luyến mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.