Ở đối diện, Triệu Chí Bình cực kỳ kinh hãi cũng có chút khó hiểu, hắn
đã phát ra vô số đạo công kích, có kiếm khí, có lôi điện, có pháp bảo,
nhưng tất cả chúng đều bị Tiết Lăng Vân dễ dàng ngăn cản, Tiết Lăng Vân
chỉ nhẹ nhàng vung kiếm, công kích của hắn liền lập tức tan rã.
Triệu Chí Bình nhận ra, Tiết Lăng Vân chỉ dùng một chiêu Nhu Liễu
trong Thu Thủy Tam Kiếm mà thôi, nhưng một chiêu này làm sao có thể lợi
hại như vậy, giống như không gì có thể phá được nó, Triệu Chí Bình nghĩ
mãi cũng không hiểu được.
Các đệ tử phía dưới đều trợn mắt há hốc mồm nhìn cuộc chiến, ngày
hôm qua bọn hắn đã thấy được sự bất phàm của Tiết Lăng Vân, có ít người
đối với tu vi của Tiết Lăng Vân còn có chút hoài nghi, thậm chí có người
nói Tiết Lăng Vân hôm đó chỉ may mắn thắng được.
Nhưng hôm nay, bọn hắn đã tâm phục khẩu phục, người ta lợi hại như
vậy, nhìn người ta chỉ dùng ra một chiêu "Nhu Liễu" đã hóa giải hết tất cả
các chiêu thức của Triệu Chí Bình, hơn nữa còn rất nhẹ nhàng, đúng là quá
lợi hại.
Mấy người đệ tử đời thứ hai tất cả đều khiếp sợ nhìn chằm chằm vào
Tiết Lăng Vân, bọn hắn rõ ràng chứng kiến Tiết Lăng Vân lúc sử dụng một
chiêu Nhu Liễu so với những đệ tử khác không có gì khác nhau, nhưng hắn
lại có thể liên tục đánh ra ngay tại thời điểm thích hợp nhất, vị trí xảo diệu
nhất, dùng ít khí lực nhất đem công kích của đối phương hóa giải.
- Thì ra vị Tiết sư điệt này lại là một vị thiên tài tuyệt thế!
Liễu Tình thở dài nói.
Cho dù là hắn cũng không thể đem hết sức thi triển Thu Thủy Tam
Kiếm cũng không thể làm chỉ dựa vào một chiêu Nhu Liễu đã có thể hóa
giải hết tất cả các công kích của đôi thủ.