đàn bay tới, chỉ nghe "phanh" một tiếng thật lớn, khổng lồ ma khí từ trên tế
đàn liền tuôn ra.
Nếu như nói lúc trước ma khí chỉ là dòng suối nhỏ thì bây giờ ma khí
tuôn ra chính là đại dương. Vô biên ma khí đem trọn cái đại sảnh đều bao
phủ lại, mấy người Tiết Lăng Vân đều cảm nhận được một loại nguy hiểm
cảm giác.
- Cẩn thận!
Tiết Lăng Vân đột nhiên quát lên một tiếng, chỉ thấy Hàn Ngọc Kiếm
trong tay hắn đột nhiên vung lên, phía trước liền truyền đến một tiếng trầm
đục, một thân thể cao lớn đột nhiên ngã xuống mặt đất.
- Trong ma khí này có địch nhân, các ngươi hãy cẩn thận một chút,
đừng cách ta quá xa!
Tiết Lăng Vân giải quyết vài tên địch nhân, lần nữa đối với mấy người
Hạ Tùng, Lữ Nhật, Lữ Nguyệt nói.
Lại qua một lúc, mọi người rốt cục có thể nhìn rõ được tình huống
trong đại sảnh, hiện tại ở trong đại sảnh đột nhiên xuất hiện rất nhiều hắc
sắc ma vật thân cao ba mét 3m, những ma vật này đồng loạt rống lên rồi lao
đến bốn người Tiết Lăng Vân.
- Phanh!
Tiết Lăng Vân toàn lực ra tay, Hàn Ngọc Kiếm không ngừng vung ra,
từng đạo Trường Hồng kiếm khí bay múa khắp nơi trong đại sảnh, những
ma vật cao lớn này tuy số lượng rất nhiều nhưng cũng không có lợi hại,
trong chốc lát đã bị Tiết Lăng Vân giết hơn mười con.
- Xoát!