Lịch Vô Tâm cười lạnh nói, hắn không sử dụng thanh bảo kiếm đó
nữa mà đánh ra một quyền về phía mấy người Tiết Lăng Vân, một đạo lục
quang bay vọt về phía mấy người Tiết Lăng Vân.
Vừa rồi, Lịch Vô Tâm hoảng loạn chỉ diễn ra trong nháy mắt, Tiết
Lăng Vân căn bản không bắt được cơ hội, giờ phút này nhìn thấy đạo lục
quang đó vọt tới, Tiết Lăng Vân nhẹ nhàng vung Hàn Ngọc Kiếm lên, Nhu
Liễu kiếm khí liền chặn lại quyền kình của Lịch Vô Tâm.
Tuy Tiết Lăng Vân đã chặn lại quyền kình của Lịch Vô Tâm, nhưng
Tiết Lăng Vân vẫn không chịu nỗi kình lực của nó, thân thể của hắn lui về
phía sau mấy bước mới đem quyền kình của đối phương hoàn toàn hóa
giải.
- Tốt! Nhìn không ra ah, tu vi của tiểu tử ngươi cũng không tệ!
Lịch Vô Tâm lạnh lùng cười, hắn lần nữa giơ tay lên, chuẩn bị tung
thêm một quyền đánh Tiết Lăng Vân, hắn muốn nhìn xem thử Tiết Lăng
Vân có thể đỡ được mấy quyền của hắn. Tiết Lăng Vân vô cùng khẩn
trương, nắp Hắc Huyền Đỉnh cũng đã hé mở, Thân Ngoại Hóa Thân của
hắn tùy thời có thể ra tay.
Lịch Vô Tâm cùng Tiết Lăng Vân đều không chú ý tới sự biến hóa của
thanh bảo kiếm màu đen kia, tuy lúc này thanh thần kiếm màu đen đó
không giãy dụa nữa, nhưng từng đạo hắc khí như có như không từ bên
trong nó xông ra.
Khắp nơi xung quanh đều có ma khí lượn lờ nên những đạo hắc khí
toát ra từ bên trong thần kiếm màu đen đó đều bị ma khí che giấu đi, căn
bản nhìn không ra cái gì. Những hắc khí này hướng về phía thân thể của
Lịch Vô Tâm bay tới, Lịch Vô Tâm vậy mà không hề phát giác gì cả.
- Phanh! Phanh! Phanh!