CHỈ YÊU MÌNH EM - Trang 185

không có gì mập mờ. Hổ Phách nhìn, trong lòng cũng an tâm.

Lúc Cố Tuần ngoảnh lại, Hổ Phách nhoẻn cười: “Anh không cần đưa

em về đâu, em tự đón xe về được rồi.”

Cố Tuần nói: “Tối nay anh ở ngoài, rất tiện đường.”

Hổ Phách nhớ tới Cố Hiểu Quân nói gần đây anh cũng ở tại thành phố

Phương Phỉ này nên không từ chối nữa, sau khi ngồi lên xe cô liền nói về
đề tài này: “Không ngờ anh cũng thuê nhà ở thành phố Phương Phỉ, lúc em
chạy bộ cũng hay đi qua nơi đó.”

Cố Tuần ừ một tiếng: “Buổi tối rảnh rỗi anh cũng đi chạy bộ. Còn tình

cờ nhìn thấy em.”

Hổ Phách giật mình: “Sao em lại không nhìn thấy anh nhỉ?”

“Không muốn em hiểu lầm cho nên cố ý tránh đi.”

Hổ Phách bỗng cảm thấy như có một cây dao nhỏ đâm một cái vào

tim, lần này cô hoàn toàn không cần nghĩ ai cũng mê mình cho là Cố Tuần
đối với cô nhớ mãi không quên rồi, người ta chạy bộ cũng cố gắng tránh
cô…

Cô lúng túng: “Em sẽ không nghĩ ai cũng thích mình như vậy đâu, anh

yên tâm đi.”

Cố Tuần chậm rãi nói: “Không yên tâm được.”

Hổ Phách đỏ bừng mặt. Bỏ đi, cho dù bị mất mặt thì cũng phải mất

mặt trong vui sướng.

“Anh với Đổng Kỳ tiến triển thuận lợi không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.