CHỈ YÊU MÌNH EM - Trang 208

Khi hai người ăn sáng xong, Hổ Phách muốn dùng tất cả thành ý để bù

đắp lỗi lầm bèn giành đi rửa bát. Cố Tuần nói lời khách sáo với cô nhưng
Hổ Phách vẫn một mực giành lại chén từ trong tay anh: “Anh đi thay đồ đi,
đừng để đi làm muộn.”

Cố Tuần nhoẻn cười: “Vậy làm phiền em.”

Rửa xong bát đũa, Hổ Phách ra khỏi phòng bếp. Cửa phòng ngủ của

Cố Tuần chỉ khép hờ nên cô dễ dàng nhìn thấy anh đang thay quần áo.

Hổ Phách nhìn lướt qua khắp căn hộ, căn hộ có một phòng khách, một

phòng ngủ, diện tích ước chừng khoảng 100 mét vuông, thế mà Cố Hiểu
Quân nói nó nhỏ hơn biệt thự của nhà họ Cố, thế thì cũng không thể nói là
nhỏ. Phòng khách và nhà bếp đều rất lớn, còn cực kì sạch sẽ ngăn nắp,
không hề giống như trong tưởng tượng của cô là đàn ông độc thân sẽ sống
bừa bộn mất trật tự.

Trên bàn uống nước không có đồ đạc gì lộn xộn, chỉ có một cái laptop,

một quyển tạp chí và một hộp giấy ăn.

Trên giàn hoa ở ban công trồng rất nhiều những loài cây cao thấp xen

kẽ nhau, nhìn từ xa liền trông thấy một khoảng xanh mơn mởn, ánh mặt
trời chiếu vào cành lá, xanh ngát, tràn đầy sức sống.

Cô sải bước về phía trước muốn ngắm hoa cỏ một chút. Nhưng ánh

mắt vừa lướt qua liền chợt ngẩn ra, ở một góc của giàn hoa được đặt một
cái bình thủy tinh cổ cao, bên trong cắm mấy đóa sen màu hồng. Những
đóa hoa chỉ mới nở hơn nửa nhưng đã rất rực rỡ kiều diễm không gì sánh
được, lặng lẽ đung đưa.

Đây chẳng phải là bó sen mà cô đã mang đến văn phòng của anh ư?

Anh mang về nhà trồng lại ư!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.