CHỈ YÊU MÌNH EM - Trang 90

mình. Bởi ông cụ Cố rất thích sưu tầm tranh quạt mà đây lại còn là lễ
thượng thọ.

Đến cuối buổi đấu giá mới đến lượt đấu giá bức tranh quạt con mèo

nhỏ đang vờn con bướm kia. Do danh tiếng của họa sĩ không lớn nên Hứa
Tranh cảm thấy anh chắc chắn sẽ có được. Nhưng chuyện càng nắm chắc
thì lại càng dễ phát sinh bất ngờ.

Giá khởi điểm của bức tranh quạt là năm mươi nghìn tệ, trong hội

trường chỉ có anh và một người nữa đấu giá. Hứa Tranh tò mò quay đầu
nhìn xem đó là người nào, nhưng từ góc độ của anh chỉ có thể nhìn thấy
được một bên mặt của người đó, không thấy rõ gương mặt. Người đó mặc
áo sơ mi trắng, tay áo tùy ý xắn lên, nhìn dáng dấp chắc là một chàng trai.

Chỉ có một người cạnh tranh, Hứa Tranh nghĩ mình sẽ nắm chắc phần

thắng trong tay nên trong lòng tính toán chỉ cần ra giá sáu bảy chục ngàn là
có thể mua được. Nhưng ai ngờ đối phương lại tiền muôn bạc vạn, trực tiếp
ra giá tám chục ngàn.

Hứa Tranh chợt cảm thấy không ổn nên quay đầu nhìn Hổ Phách,

nhưng lại thấy cô đang cúi đầu bấm tin nhắn, anh suýt nữa tăng máu lên
não vì tức. Giờ phút này mà còn có tâm trí gửi tin nhắn, mỗi một phút đều
là tiền đó chị hai?

Vì Phó Chiếu đã nói nhất định phải mua được bức tranh đó nên tất

nhiên Hứa Tranh sẽ không dễ dàng từ bỏ, anh không thể làm gì khác hơn là
tiếp tục tăng giá.

Đối phương cũng không có ý định buông tha chút nào, hơn nữa mỗi

lần tăng giá đều tăng lên mười ngàn, hoàn toàn không để Hứa Tranh thành
công mua được. Cái kiểu tiền muôn bạc vạn lấy thế đè người này khiến
Hứa Tranh tức đến mức chỉ muốn lôi cổ đánh tên đó một trận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.