CHỈ YÊU MÌNH EM - Trang 91

Thấy giá đấu ngày càng cách xa giá khởi điểm, muốn tiếp tục hay

dừng lại là một vấn đề khó khăn. Hứa Tranh sốt ruột lau mồ hôi, khều Hổ
Phách: “Thêm hay không thêm đây?”

Hổ Phách cũng nôn nóng, mới vừa rồi cô gửi tin nhắn hỏi ý Phó

Chiếu, nhưng đúng vào thời khắc quan trọng anh lại không trả lời và tắt
máy. Đúng là muốn giết người ta! Trong đầu Hổ Phách nhớ lại nguyên văn
câu mà Phó Chiếu đã dặn: “Nhất định phải mua được! Giá cao một chút
cũng không sao.” Sau khi xác nhận mình tuyệt đối không nhớ lầm chữ nào,
cô lập tức gật đầu một cái, “Thêm.”

Cuối cùng bức tranh quạt được Hứa Tranh mua với giá 125.000 NDT,

giá tiền cao gấp đôi so với dự tính. Mặc dù không phải là tiền của Hứa
Tranh bỏ ra nhưng anh vẫn đau lòng thay cho Phó Chiếu, tiền của anh em
mình cũng giống tiền của mình vậy.

Lúc người mua cạnh tranh đứng lên và quay mặt lại là một người cực

kì đẹp trai, anh xoay người, ánh mắt lướt qua bên người Hứa Tranh một cái
nhưng không mảy may dừng lại.

Tim Hổ Phách treo lơ lửng nửa giờ, giờ phút này cuối cùng cũng từ từ

hạ xuống, thoáng chốc cảm thấy thật đau lòng. Ngay cả nhìn, anh cũng
không thèm liếc cô một cái. Cứ coi như chia tay không thể làm bạn nhưng
làm người lạ cũng có thể liếc mắt nhìn mà! Lúc ngoảnh đi, tầm mắt tiện thể
lướt qua cô một chút cũng không được sao, tại sao lại coi thường như vậy,
xem cô như không khí không thèm để mắt đến là thế nào chứ.

Xưa nay khả năng kiềm chế của Hứa Tranh luôn rất tốt, song giờ phút

này lòng đang đau đớn nên làm cho khiếu thẩm mỹ vặn vẹo, nhìn người
này liền thấy kì lạ không vừa mắt. Dựa vào khoảng cách xa, đối phương
không nghe được, anh cắn răng nghiến lợi, căm ghét thả ra lời hung hãn:
“Ông đây muốn đánh chết hắn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.