CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 1296

Tần Phi nhẹ nhàng gật đầu: "Biện pháp này đúng là không tồi, thế thì
không cần ta ra tay nữa!"
Khổng Chương lập tức mở to hai mắt nhìn: "Tổng trấn đại nhân, ngài
không phải nói đùa sao? Sở Dương là ai đây, hắn trăm phương ngàn kế
đối phó ngài, muốn ra tay từ Hòa Hưng Long của ta. Bên cạnh hắn còn
mang theo cao thủ từ Bắc Cương tới, không một trăm thì cũng đạt đến
tám mươi người. Tiên thiên cao thủ cũng khoảng vài chục nha, nói
không chừng còn có cao thủ tông sư nữa. Ta đến nha môn cướp người,
không phải là chôn vùi tính mạng các huynh đệ một cách vô ích hay
sao?"
"Lão Khổng à!" Tần Phi thản nhiên nói: "Nếu ngươi không thử động
thủ một lần thì... Sở Dương làm sao mà tìm được chứng cứ chứ? Hắn
không tìm được chứng cứ, như thế nào cùng với Hòa Hưng Long động
thủ? Mà hắn không động thủ, ta làm thế nào để không biết thẹn tiếp
tục khi dễ hắn chứ?"
Con mắt Khổng Chương dần sáng lên, lời của Tần Phi nói khiến lòng y
như mở cờ, làm cho y cảm thấy hứng thú. Lúc này, y mới mỉm cười
bảo: "Tổng trấn đại nhận...vậy ta sẽ chuẩn bị việc này."
"Ngươi cứ lo chuyện của ngươi, không liên quan gì đến ta." Tần Phi
thản nhiên nói.
Khổng Chương mỉm cười, y cúi người hành lễ rồi xoay người đi ra
khỏi cửa phòng. Đột nhiên nhìn thấy một nữ tử mỹ mạo trước mặt
đang nhẹ nhàng bước đến gian phòng của Tần Phi. Khổng Chương
nhận ra nàng chính là cô nương ngày trước Cơ Như Tích đưa đến,
nhưng y lại không biết được bí mật của Cơ Như Tích và Thôi Khải
Hiếu. Y còn tưởng rằng cô nương này đã bị Tần Phi thu vào trướng
phòng, liền cung cung kính kính hướng về Tiểu Ngọc Nhi cười, sau đó
bước nhanh ra ngoài.
Tiểu Ngọc Nhi đi đến trước cửa thì thấy cửa phòng mở rộng, Tần Phi
thì đang uể oải ngồi ở trong phòng. Nàng liền không khách khí đi vào.
Nàng khẽ gọi: "Tổng trấn đại nhân..."
"Chuyện gì thế?" Tần Phi uể oải đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.