CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 1663

lúc này mới rời khoi Đường gia sao? Nhưng Đường Ẩn thì không như
vậy, chính vì bọn họ đã quen biết nhau hơn nửa đời người rồi, Liễu
Khinh Dương có biểu lộ ra một ý nhỏ cũng không thể nào dấu diếm
được Đường Ẩn. Lúc này càng làm cho Đường Ẩn thêm đau lòng!
Bởi vì một câu nói của đứa con, Đường Ẩn lại mất đi một người huynh
đệ làm chỗ dựa ình để an tâm giao phó. Người huynh đệ như vậy vốn
không nhiều, Tần Phi thì có Thành Tín, Sở đế thì có Bàng Chân, mà
lão trước kia lại có Liễu Khinh Dương. Đường Ẩn cũng biết Liễu
Khinh Dương không phải vì một lời nói hỗn đản của Đường Hiên mà
rời bỏ phần ân tình này, có thể do viết rách đã có đến cuối cùng lại khó
có thể đền bù được.
"Nếu hắn không phải là con ruột ta, ta thật muốn một đao đem hắn bổ
đôi." Đường Ẩn oán hận mắng một câu: "Lão tử như thế nào lại sinh
ra một thứ hỗn đản như vậy chứ."
"Lão gia..."
Đường Ẩn khoát tay, hít vào một hơi thật sâu cố tận lực làm ình bình
tĩnh lại: "Ngày đó ta nhận được mật báo, chứng kiến lời kia của đứa
con bất hiếu. Liền phái người đến Tây Vực bắt hắn về, ta muốn tự
mình cắt đứt chân của hắn, đem hắn trục xuất khỏi gia môn. Đứa con
như vậy có ở lại cũng là sỉ nhục Đường gia. Ta cũng không tiếc gì khi
thiếu một đứa con trai!"
"Ta làm như vậy cũng không phải là để cho ngươi thấy. Mà bởi vì hắn
ta thật sự không xứng làm con của ta." Đường Ẩn cảm thương nói:
"Vô luận thế nào ta và ngươi vẫn là huynh đệ."
"Vĩnh viễn là như thế."
Hai người sóng vai đi ra khỏi cửa lớn của hàng cháo, trên đường xuất
hiện một đám người nhốn nháo lập tức bao bọc cho bọn họ. Những
thân ảnh kia cốn đã theo Đường Ẩn bốn mươi năm rồi, cước bộ lúc
này đã dần dần mất đi cái tiết tấu của ngày xưa. Ánh mặt trời vào
đông rất nhạt làm những cái bóng được chiếu trên mặt đất càng thêm
mơ hồ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.