CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 1678

"Người kia đã chết, ngoại trừ người nhà chúng ta, lại không có nhiều
người cao hứng sao? Ta biết hai người kia vốn có quan hệ không minh
bạch, nhưng lại không có chứng cứ." Ngụy Bính Dần trừng đôi mắt u
buồn: "Hắn đã không phải là hắn của năm đó, rất nhiều đại nhân vật
đều đứng ở sau lưng của hắn, khiến toàn thân phải rung động . Nếu
đổi lại là một thường nhân, ta thà giết lầm còn hơn buông tha. Đáng
tiếc...Ta lại không có bản sự giết nhầm được hắn. Hơn nữa, ta còn cảm
thấy được...Hắn muốn giết ta!"
Thiếu nữ liền trấn an: "Ngài là hoàng tử, ai có thể giết được ngài?"
"Hôm nay ta đã cố gắng hòa giải lần cuối cùng, xem ra vẫn là uổng
phí." Ngụy Bình Dần dùng sức ném, bình rượu lượn một vòng cung
tuyệt đẹp trên không trung , mạnh mẽ chạm vào vách gỗ, trong khảnh
khắc liền vỡ tan tành, từng mảnh sứ vỡ phảng phất như bông tuyết
vương vãi ra khắp mọi nơi.
"Từ hôm nay trở đi, ta và hắn không cách nào cùng nhau tồn tại được
nữa. Nếu hắn còn sống, ta liền nhất định phải chết. Mà ta muốn sống,
hắn nhất định phải chết! Ta đã tồn tại ở tiểu viện tử nuốt mạng người
trong hoàng cung kia thì không ai có thể làm cho ta chết được!" Ngụy
Bính Dần lạnh lùng quát: "Đây chính là một trường chiến đấu ngươi
chết ta sống."
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người thiếu nữ, không kiêng nể quét
theo đường cong đẹp hoàn hảo của nàng, nhìn xuyên qua cái khe hở
yếm ngực có chút mở rộng, ít nhiều nhìn thấy được một vùng trắng
nõn nà tinh tế cùng với cái khe rãnh sâu thăm thẳm kia. Hai cái chân
đẹp thon dài mượt mà, quấn giao nhau chiếm cứ ở dưới váy, khiến cho
người ta phải miên man bất định.
"Nàng tên gì?"
"Kỳ Kỳ..."
Ngụy Bính Dần lắc đầu: "Ta hỏi chính là tên do cha mẹ nàng đặt."
"Bạch Hiểu Yến."
Ngụy Bính Dần duỗi ra ngón trỏ chấm lên nước rượu ở trên bàn, viết
xuống ba chữ rồi nhẹ giọng hỏi: "Chính là tên này?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.