CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 1789

lọng, có một vài việc, nếu chính mình không nhìn thấy thì khó phỏng
đoán ra được chân tướng.
Trần Hoằng Dận thu hồi trường mâu, thản nhiên nói: "Ta ngồi ở đây,
chính là để đảm bảo người đang ăn cơm ở trong không bị quấy rầy."
"Nếu ta dám đi vào, ngươi dám động tay sao?" Sở Trác trầm giọng
nói: "Ba người ở trong, một là bằng hữu của ta, một người là huynh
trưởng ta, một người khác cũng được xem là danh nghĩa muội muội
của ta. Trong khi nơi này không phải là địa phương cá nhân, cũng
chẳng phải là nơi cấm địa triều đình, ngươi dựa vào cái gì mà không
cho ta đi vào?"
Trường mâu bỗng nhiên chĩa ra, chắn ngang nửa con phố, thanh âm
của Trần Tiểu Cửu lãnh khốc mà ngạo mạn: "Vậy ngươi hỏi nó một
chút!"
Nó ở đây chính là thanh trường mâu ngăm đen kia, thẳng đứng mà
cứng rắn.
Sở Trác lui về sau hai bước, nhíu chặt chân mày, nhìn thấy Trần Tiểu
Cửu chẳng hề sợ hãi, tâm phiền ý loạn vô cùng.
"Đoan Vương, ba người bên trong. Một người là hoàng huynh của
ngươi, có thể các ngươi không có tình huynh đệ gì. Từ nhỏ đến lớn các
ngươi đều tranh đua. Người kia mà thua trọn đời sẽ rơi vào cảnh hắc
ám khôn cùng, trọn đời thoát thân không được. Trước đó không lâu, vị
hoàng huynh kia của ngươi đã bị đánh vào hắc ám, nhưng không phải
mọi người đều hy vọng hắn không thể vùng lên, thế cho nên mới có cục
diện ngày hôm nay."
"Một người khác lại trên danh nghĩa là muội muội của ngươi, nhưng
nàng cũng là biểu muội của thái tử điện hạ hàng thật giá thật."
"Tần Phi là bằng hữu của ngươi. Vậy thì ngươi vốn không nên đến nơi
này. bằng hữu chi giao quý ở tín nhiệm, bằng hữu chính là người trong
thời điểm chiến đấu có thể yên tâm lớn mật phó thác đằng sau lưng;
lúc lang bạt kỳ hồ có thể phó thác thê nữ cho hắn chiếu cố; khi cùng
đường hết sức hắn không tiếc hết thảy tạo một cái đường máu cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.