CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 1866

"Công."
Xe công thành lông tóc không tổn hao gì được đẩy tới gần sông đào
bảo vệ thành, sĩ tốt nhanh chóng đem sông đào bảo vệ thành lấp ra
mấy con đường, đội đột kích đỡ tấm chắn khẩn trương ngồi xổm dưới
tường thành, thang mây ầm ầm dựa vào tường thành. . . Không có mũi
tên, không có dầu hỏa, không có đá lăn, không có khúc cây. . . Không
có cái gì, chỉ có yên tĩnh khiến cho tường thành Hổ Quan đồ sộ giống
như một ngôi thành ma.
Kèn hiệu công kích nổi lên, Đường Hiên cắn răng, đem yêu đao rút ra,
đưa vào trong miệng khẽ cắn, sử dụng cả tay chân trèo lên thang mây
đầu tiên. Dương Đại Bằng nơm nớp lo sợ đi theo phía sau hắn, trong
miệng mải miết niệm thần Phật phù hộ. Mấy hàng người dài trèo lên
thang mây định vượt tường thành phía trên, tường thành vẫn im ắng
như cũ không hề có động tĩnh gì.
Cho đến lúc Đường Hiên nhảy lên trên tường thành, lúc này mới lên
tiếng kinh hô: "Thành trống là sao?"
. . .
"Cho lão tử là thằng ngốc sao?" Tô Cẩm đứng xa xa nhìn cờ xí trên
tường thành Hổ Quan bị tháo xuống, đại kỳ Sở Quân được phất lên. Y
nhổ toẹt một bãi nước bọt mắng to: "Phòng Vô Lượng mang theo hơn
mười vạn người đến vây diệt lão tử, binh mã tứ trấn binh mã lại chưa
tới. Lão tử mà ngồi chết dí ở Hổ Quan, chẳng phải là bị các ngươi một
hơi nuốt gọn sao? Nằm mơ a!"
"Trấn tướng đại nhân thần cơ diệu toán, địch tiến ta lui, không tranh
chấp vô bổ. Đúng thật có phong thái của danh tướng cổ đại!" Tướng
lãnh bên cạnh lập tức vỗ mông ngựa.
Một gã giáo úy cẩn thận nói: "Trấn tướng đại nhân, chúng ta vất vất
vả vả đánh hạ Hổ Quan, Yến vương biết được vui mừng không thôi.
Chắc chắn binh mã tứ trấn sẽ nhanh chóng được cử đến tương trợ.
Nếu như ngay cả một mũi tên cũng không phóng đã chắp tay nhường
lại Hổ Quan. Chỉ sợ không giải thích nổi trước mặt Yến vương đấy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.